danh môn ác nữ

Nội dung truyện Danh Môn Ác Nữ Thể loại: Xuyên không, gia đấu, điền văn Editor: Umi (từ đầu đến hết chương 4) Puck (từ chương 5 đến hết) Beta-er: Puck Số chương: ~ 200 chương Nàng vốn nghĩ rằng xuyên qua chính là cuốc sống ăn ngon mặc sướng chờ đợi trước mắt. Nhưng Phụ nữ thích quà tặng bởi vì từ khởi thủy họ vốn… không có gì. Người ta nói, từ thời khai thiên lập địa cho đến một khoảng thời gian dài trong lịch sử, quyền sở hữu đa phần thuộc về kẻ mạnh, phụ nữ không có quyền sở hữu tài sản, không có quyền định đoạt cuộc đời mình, thậm chí đến cả Bạn đang theo dõi truyen full hot Danh Môn Ác Nữ của tác giả Nhan Tân rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Huyền Huyễn Ngôn tình Tướng môn độc nữ Chủ đề tạo bởi: XXX. Tướng môn độc nữ . visibility 73956 star 0 4. Danh môn ác nữ. Nhan Tân. Lacus Clyne. Hoàn thành. visibility 644501 star 340 8. Quỷ y U vương phi. Hoán Vũ Khinh Sa. thuydemons97. Hoàn thành. visibility 384790 star 91 2. Nguồn: MQ Skin. Nhân dịp 20.10, Thương hiệu MQ Skin đã tổ chức một sự kiện quy mô lớn tại khách sạn Rex với sự tham gia của hàng trăm khách mời, đối tác và đông đảo hệ thống công ty. Chủ tịch Đoàn Thanh Tuyền chia sẻ, tiêu chí kinh doanh của MQ Skin trước nay chưa từng Phim Chung cực ác nữ bản đẹp, Bản HD Vietsub và thuyết minh. Phim moi net - cập nhật phim mới xem cực nét. Chung cực ác nữ Ở một thế giới tên là Đồng Thời Không, một nhóm nữ sinh cấp ba chống lại các thế lực hắc ám - và cả quỷ trong lòng họ. Con Tin Mật Danh X Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Tác giả Nhan TânConverter ngocquynh520Editor Umi từ đầu đến hết chương 4 Puck từ chương 5 đến hếtBeta-er PuckSố chương ~ 200 chươngThể loại Xuyên không, gia đấu, điền vănGiới thiệuVốn cho rằng là mai kia xuyên không được ăn ngon uống say, không ngờ sau khi tỉnh lại gặp được phụ thân tiện nghi hưu thê cưới người khác, cậu mợ đam mê quyền thế mà tiếp nhận hưu thư, càng muốn mưu đoạt đồ cưới của mẫu thân, mẫu thân của khổ chủ là một cái bánh bao mềm chỉ biết lấy nước mắt rửa mặt. Vị hôn phu tham lam từ hôn không tính, còn muốn chiếm lấy chỗ ở không Thù giống như nghiệt hỏa trùng sinh * cười lạnh, trên đời chỉ có nàng ức hiếp người, nào cho phép người khác ức hiếp tới trên đầu nàng! Nàng chỉ tin tưởng, người đời gạt ta, phỉ nhổ ta, bắt nạt ta, hại ta, ta liền khinh bỉ lại chúng, coi rẻ chúng, nhục nhã chúng, khinh miệt chúng, đợi đến thời cơ thích hợp thì giết!* nghiệt hỏa trùng sinh chỉ phượng hoàng tái sinh từ lửa, tượng trưng cho bất chấp đau đớn, không ngừng phấn đấu để nâng cao sự tự cống ly tinh ở bên ngoài muốn làm mẹ kế nàng, nàng liền khiến cho bà ta cả đời chỉ có thể làm một người thân Hầu gia vô tình vô nghĩa, nàng liền khiến cho ông ta thân bại danh liệt, bị người người nhạo mợ yêu thích hư vinh, nàng liền làm cho bọn họ giỏ trúc múc nước chẳng được nhà vị hôn phu tham lam bị đuổi ra cửa, đi ngủ ở miếu đổ nát, ăn xin mà sống cả thân bánh bao nhu nhược không nơi nương tựa, nàng liền trở thành chỗ dựa cho bà, giúp bà tuyển chọn một phu quân khác, nở mày nở mặt tái giá. Bằng vào trí tuệ hơn người, nàng làm ruộng tốt, mở cửa hàng, mở công ty, mở ngân hàng, buôn bán với phương Tây. Tạ Hoài Ẩn không quá hứng thú với việc chỉnh Tiền Hạ Lan thế nào, hắn chỉ tò mò tên kia đã làm gì mà nàng lại tức đến mức này, còn khiến nàng phải chủ động đến tìm mình nữa, chắc hẳn hắn ta đã làm gì quá đáng chọc giận nàng rồi."Ngươi cũng không vừa mắt Tiền Hạ Lan phải không, ngẫm lại mấy sòng bạc của hắn, lại còn chuyện cho vay nặng lãi cũng tổn hại không ít lợi ích của ngươi, tuy nói hậu đài của hắn không dễ chọc, nhưng mấy người đó chắc không chỉ chiếm một phần lợi nhuận của việc cho vay nặng lãi, những người ngày thường hay lui tới hay mấy người hắn hay hiếu kính tiền bạc kia tự nhiên lợi ích bị giảm đi, ngươi nghĩ bọn chúng có thể cam chịu sao? Không chừng còn có thể nhân lúc này mà buộc bọn chúng xuất đầu lộ diện." Vân Thù ẩn ý nói với hắn, vẻ mặt còn thật sự nghiêm túc, "Tranh thủ cơ hội này, cho dù không lật đổ được Tiền Hạ Lan cũng đủ làm hắn tổn thương nguyên khí, ngươi không thấy đây là một chuyện cực kì có lợi sao?"Tạ Hoài Ẩn vô thức gật đầu, đồng tình nói "Xác thực như thế" sau mới phản ứng lại, hắn còn đang muốn từ miệng Vân Thù đào ra mấy chuyện mới lạ nghe một chút, lại không nghĩ mình bị nàng dắt mũi, nhân tiện còn lôi mấy suy nghĩ sâu kín trong lòng hắn ra, sau khi nghe xong hắn thậm chí còn không cảm thấy chỗ nào không ổn."Ai, ta nói này Thù nhi, năng lực đánh trống lảng của nàng cũng quá cường mắt ta đã bị nàng dắt mũi lôi đi rồi."Tạ Hoài Ẩn nhìn Vân Thù nói, hắn phục Vân Thù thật sự rồi, nếu không phải mình vẫn còn mấy phần thanh tỉnh, chỉ sợ sau khi bị nàng nói một phen thì toàn bộ suy nghĩ của mình sẽ bị đảo lộn tùng phèo Thù liếc nhìn Tạ Hoài Ẩn, nàng biết thừa hắn không có hảo tâm muốn ra mặt giúp nàng nói chuyện, vừa rồi hỏi kỹ càng tỉ mỉ chỉ là muốn nghe chút chuyện bát quái thôi, chẳng qua ngoại trừ cái tên Tạ Hoài Ẩn này nàng không thể tìm được ai thích hợp để hợp tác nữa."Tiền Hạ Lan dám duỗi tay đến tận đây chắc cũng chuẩn bị kỹ lưỡng rồi, ta cũng không thể nhìn hắn thò tay vào mà vẫn thờ ơ đi." Vân Thù đương nhiên sẽ không thuận theo hắn như vậy, cái móng vuốt này đã có can đảm duỗi đến tận chỗ nàng thì nàng cũng có can đảm băm nhừ nó."Hả?" Tạ Hoài Ẩn tỏ vẻ không hiểu, Vân Thù nói vậy thì có vẻ như Tiền Hạ Lan đã ra tay, nhưng hắn không nhận được tin báo cửa hàng có chuyện gì, nói cách khác, Tiền Hạ Lan không động tay đến cửa hàng? Nghĩ lại thì thấy thật kì quái, rốt cuộc hầu như người trong Ung đô đều biết mấy cửa hàng kia làm ra cống phẩm, nếu hắn ra tay thì đừng nói là Vân Thù, cho dù là Thất tỷ cũng không đồng ý, đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp nhiều rắc rối không phải cửa hàng xảy ra chuyện, có nghĩa là Tiền Hạ Lan ra tay từ chỗ khác sao?"Bách Hoa lâu là sản nghiệp dưới trướng Tiền Hạ Lan phải không?" Vân Thù thấy vẻ mặt hoang mang của Tạ Hoàn Ẩn, không nhịn được nói, "Ngươi có biết hoa khôi Cầm Khanh không?"Tạ Hoài Ẩn gật đầu, "Đúng là có một người như thế, nhưng lại vô cùng kiêu ngạo, rất nhiều người đem vàng bạc châu báu tới cũng không thể nhìn thấy mặt nàng ta.""Ngươi gặp qua chưa?""Tuy ta từng đi Bách Hoa lâu nhưng hoa khôi này thì chưa từng nhìn thấy.""Không phải ngươi tiếc không dám tiêu tiền đấy chứ?"Vân Thù nhịn không được nói một câu, nhìn tác phong thường ngày của tên Tạ Hoài Ẩn này cũng không giống người sẽ chịu bỏ ra một đống bạc đi phủng một cái hoa khôi."...." Có thể không nói chuyện này không, Tạ Hoài Ẩn nghe Vân Thù nói vậy, ngoài mặt thì xem như không có gì nhưng trong lòng thì thầm phun ra một búng máu, lại chỉ có thể thở dài một hơi, "Thực ra, theo ta thấy, hoa khôi này chắc không liên quan đến chuyện này, chỉ là một nữ tử có bộ dạng đẹp mắt hơn những nữ nhân khác một chút thôi, còn không phải là người ta dùng tiền phủng ra sao, chỉ cần chịu trả đủ bạc, cho dù là một vô diện nữ tử cũng có thể phủng ra được qua lâu nay được sủng ái nhiều nên sinh ra cái tính kiêu ngạo này thôi, cần gì phải tốn bạc đi mua cơn giận của người khác chứ."Tuy rằng mấy lời nói thật vừa rồi của Tạ Hoài Ẩn có vài phần là muốn biện hộ cho mình nhưng cũng là sự thật, cái vị hoa khôi trong hoa lâu kia đúng thật là được người phủng bạc mà ra, hơn nữa nữ nhân được phủng quá lâu ở địa vị cao thượng thì cũng tự xem mình tài trí hơn người, bắt đầu bày ra tính tình, chuyện bỏ tiền ra mua cơn giận của người ta cũng không phải chuyện hiếm nữa, Tạ Hoài Ẩn cảm thấy nữ tử dù xinh đẹp đến đâu cũng không thể so sánh được với mỹ nữ trong cung, phải biết rằng trong cung mới đúng là nơi mỹ nhân tụ hợp."Vậy ngươi nói thử xem, người này lớn lên mỹ diễm vô song, tính tình lại cao ngạo, một hoa khôi nương tử nhìn quen vàng bạc châu báu sao có thể đột nhiên coi trọng một nam tử không có công danh, đừng nói đến tiết mục tài tử giai nhân, dù sao ta cũng không tin cái loại kịch bản này."Vân Thù nói, khi nàng biết gần đây Liễu Vân Hiên hay cùng cái vị hoa khôi này ở cùng một chỗ, trực giác đã nghĩ ngay đây là một âm Hoài Ẩn nghĩ một lát cũng minh bạch, hắn nhìn về phía Vân Thù "Liễu Vân Hiên?" Vân Thù gật gật đầu, "Ta nghĩ chuyện này không giấu được bao lâu, có lẽ đây chính là dụng ý của bọn họ."Vân Thù không nghĩ Liễu Vân Hiên là một người trầm mê tửu sắc, nếu hắn thật sự trầm mê như lời đồn thì trong phủ cũng không thiếu nữ nhân lớn lên có bộ dáng thanh tú xinh đẹp, hơn nữa với tuổi của hắn, cùng mấy tỳ nữ xảy ra chuyện gì chưa chắc là không có khả năng, nhưng hắn đối với những người trong phủ cũng không có cảm xúc gì thái quá, ít nhất so với biểu ca Quan gia thì đáng tin hơn, còn nữa, hoa khôi kia khuynh mộ tài học của Liễu Vân Hiên, thời gian cũng thật khéo, một người không có công danh còn luôn bị phụ thân gò bó, trên người hắn cũng không có nhiều tiền bạc, nói là khuynh mộ Lý Đàn Việt nàng còn cảm thấy đáng tin một chút, dù sao người ta cũng có danh Thám Hoa, lại còn đang làm việc ở Lễ bộ, nếu là ngày thường Liễu Vân Hiên cùng hoa khôi kia giảo hợp ở bên nhau thì nàng cũng không đến mức hoài nghi cái gì, nhưng cố tình lại đúng thời điểm này, muốn nàng không nghi ngờ cũng hồ ly thì kiểu gì cũng lòi đuôi, Vân Thù cảm thấy chuyện này sớm muộn cũng có tiếng gió truyền ra ngoài, cha nàng đối với đứa con trai này cực kì coi trọng, bình thường vẫn luôn nghiêm khắc quản giáo, nếu bây giờ biết được con mình cùng thanh lâu kĩ nữ ở cùng một chỗ kiểu gì cũng sẽ giận điên lên, dù thế nào thì cũng nên chuẩn bị trước, lần trước gặp mặt Tiền Hạ Lan nàng cũng đã nháo một trận mất mặt rồi, bây giờ lại xảy ra chuyện này, nàng sao có thể không phát hỏa? Nếu cái tên Tiền Hạ Lan kia không muốn Liễu gia nàng yên ổn, nàng cũng không nghĩ để hắn sống yên! Chờ xem thủ đoạn của ai tàn nhẫn hơn!Tạ Hoài Ẩn nghe Vân Thù nói vậy cũng đã hiểu rõ, nếu nói chuyện này là trùng hợp thì cũng thật quá đúng dịp, Tiền Hạ Lan không phải người chịu bỏ qua cho người khác, lần trước Vân Thù trước mặt nhiều người như vậy làm hắn mất mặt, xét theo tính cách thường ngày mà muốn hắn ngồi im không có động tác gì là chuyện tuyệt dối không có khả nữa, Tạ Hoài Ẩn cũng biết đề nghị vừa rồi của Vân Thù không sai, cho dù sau lưng Tiền Hạ Lan thật sự có chỗ dựa, cho dù bây giờ không đạp đổ được thì làm cho hắn tổn thất một chút cũng là chuyện không tồi."Vậy ngươi tính làm thế nào?" Tạ Hoài Ẩn nói."Tiền Hạ Lan này làm ăn hơn phân nửa không phải là kinh doanh hợp pháp đúng không?" Vân Thù cũng đã nghiêm túc tra xét gốc gác Tiền Hạ Lan, trên tay hắn có giữ thứ gì rất quan trọng như là cửa hàng gạo, nhưng chủ yếu vẫn là mấy loại cửa hàng bàng môn tà đạo như sòng bạc, kỹ viện, còn có một chuỗi cho vay nặng lãi, hơn nữa cửa hàng đứng đắn không thể kiếm tiền nhanh như cửa hàng lệch môn, cho nên Vân Thù muốn ra tay cũng không phải mấy loại nghề nghiệp đứng đắn kia.“Cái sòng bạc mà có nhiều hào khách hay đến kia là của ngươi hả, ta nghĩ trong các thành trấn phụ cận cũng có sòng bạc của ngươi đi."Vân Thù nhìn Tạ Hoài Ẩn nói, nàng cũng chỉ đoán mò, từ hành vi của hắn mà phỏng đoán ra, quốc khố trống rỗng, lúc trước biên cương loạn lạc, còn có tuyết trạch kia cũng đều rút tiền từ quốc khố ra, nếu không thì hắn có chặt một đao trên đầu mỗi vị đại thần cũng sợ không đủ, hơn nữa thời điểm nàng cùng Tạ Cẩn Họa kí hiệp ước thì có đến ba phần là vào quốc khố, có thể thấy quốc khố thật sự không có tiền, số bạc lúc trước kể cả nhà giàu có trong Ung đô cũng khó mà chống đỡ được, cho nên sòng bạc hoàng gia hẳn là không chỉ có trong Ung đô, ở nơi khác chắc cũng có, còn chuyện có bao nhiêu cái thì thật khó mà nói Hoài Ẩn nghe Vân Thù hỏi, tuy Vân Thù vẫn biết những hào khách này có liên quan đến hắn, nhưng việc ở các thành trấn phụ cận hắn một câu cũng chưa từng nói với nàng, hắn lúc này mới nghiêm túc hơn một chút "Đúng là có mấy gian, chỉ là không có cách nào khác nên mới phải làm thế, tiền qua tay ta sẽ vào thẳng quốc khố."Tạ Hoài Ẩn vừa nói đến chuyện này cũng đột nhiên cảm thấy mình đã làm việc không công bấy lâu nay, nhìn xem trong toàn bộ Đại Khánh có hoàng huynh hoàng đệ nào buồn rầu hơn hắn không, đang yên ổn ở Hộ bộ còn phải ngày ngày nhìn chằm chằm cái quốc khố trống rỗng, còn phải cầu khẩn Đại Khánh quốc thái dân an, ngoại trừ sòng bạc trong Ung đô thì xung quanh cũng có mấy cái, mặc dù vậy thì tiền cũng không thể lập tức sinh ra được, mấy sòng bạc kia cũng không đủ bổ huyết quốc khố, nguồn thu chính hiện tại của hắn cũng chỉ có chỗ tiền lời do hợp tác với Vân Thù mà kiếm được thôi."Trong tay ngươi đã có sòng bạc, chúng ta liền hợp tác, xuống tay từ chỗ sòng bạc." Vân Thù nói, "Chúng ta bán vé số đi.""Vé số?" Tạ Hoài Ẩn đối với lời nói của Vân Thù cũng cảm thấy cực kì hứng thú, tuy không biết vé số là cái gì nhưng hắn thật muốn nghe thử xem."Đúng vậy, mỗi người đều có thể mua nổi một cái vé số." Vân Thù nói, nàng thấy Tạ Hoài Ẩn thật sự hứng thú thì cũng nói hết suy nghĩ của mình ra, "Hiện tại không phải có thủy in ấn sao, sách trong thư viện cũng đã in gần xong, cả hiệu sách cũng gần hoàn thành rồi, bây giờ cũng chỉ phải in bản cứng của sách thôi đúng không? Việc này cũng không cần sốt ruột, thừa dịp này chúng ta có thể bắt đầu in vé số.""Cái vé số này cũng rất đơn giản, chính là dùng tám mươi kí tự đầu tiên của Thiên Tự Văn, chúng ta có thể tìm thợ thủ công chế tác máy xổ số, dùng gố làm thành những quả cầu nhỏ, trên mặt mỗi một quả cầu đều khắc chữ lên, máy xổ số được chia làm hai loại quả bóng màu đỏ và màu tờ vé số sẽ bán hai văn tiền, khi mua, mỗi người sẽ được chọn sáu chữ đỏ cùng một chữ xanh, chỉ cần người đó chọn đúng toàn bộ các chữ thì sẽ đạt giải nhất, chọn đúng sáu chữ đỏ là giải nhì, chọn đúng năm chữ đỏ cùng một chữ xanh là giải ba, chọn đúng năm chữ đỏ hoặc là bốn chữ đỏ một chữ xanh thì đạt giải tư, chọn đúng bốn chữ đỏ hoặc là ba chữ đỏ một chữ xanh là giải năm, giải thưởng thấp nhất là chọn đúng một chữ đỏ cùng một chữ xanh hoặc chỉ một chữ xanh cũng nhiên mỗi một giải thưởng cũng có hạn, giải nhất sẽ được bảy phần tổng số tiền hiện có, mặc kệ là có mấy người đạt giải nhất cũng đều là bảy phần, giải nhì bằng ba phần giải nhất, còn giải ba thì chúng ta có thể giới hạn một con số dựa trên số phiếu bán được và sẽ không thay với giải tư, chúng ta có thể đặt là một trăm văn tiền, giải năm là năm văn và giải thấp nhất là ba đợt mở thưởng này mà không có ai trúng giải nhất thì số tiền thưởng kì này sẽ được thêm vào kì sau, nếu tổng tiền thưởng thấp hơn một vạn lượng thì tiền thưởng cao nhất cho một lần đặt cược không quá một trăm lượng. Khi tổng tiền thưởng vượt quá một vạn lượng thì giải nhất sẽ được chia thành hai phần, một phần tổng tiền thưởng cao nhất hiện tại, một phần là tiền thưởng tích lũy trong tổng giải thưởng, mức cược cao nhất không quá năm trăm cái vé số chỉ có hai văn tiền, mua vé số cũng không cần ghi tên, một người có thể mua nhiều lần cùng một số hoặc khác số cũng cảm thấy đề nghị như vậy thế nào?"Vân Thù nói cũng chính là khái niệm xổ số ở thời hiện đại, ở thời hiện đại nàng từng thử mua vé số, tuy không thể nói là hiểu rõ nhưng đối với lợi nhuận khi mua vé số nàng cũng rất chú ý, tất nhiên nàng cũng chưa trúng giải lần tưởng dùng Thiên Tự Văn là vì ở thời đại này còn chưa có chữ số Ả Rập, dùng tám mươi chữ Thiên Tự Văn còn nhiều hơn các con số ở thời hiện đại, đến lúc đó muốn trúng thưởng cũng sẽ khó hơn rất này là lấy cảm hứng từ chim bồ câu trắng của Trung Hoa Dân Quốc."Chúng ta sẽ gọi nó là "Hai văn tiền mua một hy vọng".Câu quảng cáo này thật là xúc động mà, hai văn tiền và một hy vọng, nếu bạn có được nó, bạn chính là phú Hoài Ẩn nghe được mùi ngon, đối với cái trong lời nói của Vân Thù cũng thấy hứng thú, trong đầu đang nghĩ thử xem từ trong tám mươi chữ Thiên Tự Văn tìm ra sáu cái chữ đỏ cùng một cái chữ xanh thì tỷ lệ sẽ thấp đến mức nào, nếu thật sự chọn ra được thì đúng là nên thắp mấy nén hương tạ tổ thể thấy, việc bán vé số một khi chính thức đưa ra, bởi vì mỗi cái vé số chỉ tốn một số tiền cực nhỏ nên chắc sẽ có không ít người mua, hơn nữa theo lời Vân Thù vừa nói thì tính dụ hoặc của cái này cũng rất cao, thử nghĩ xem tiền thưởng thấp nhất cũng cao hơn số tiền bỏ ra mua một cái vé số một văn tiền, nếu thật sự trúng giải cao thì cũng xem như một giải thưởng lớn."Hơn nữa, khi tổng giải thưởng quá cao, chúng ra cũng có thể an bài phiếu bên trong." Vân Thù nói."Là sao?" Tạ Hoài Ẩn nóng lòng hỏi."Chính là an bài gian lận, vé bán ra phải giữ lại gốc, cũng chính là chia vé làm hai phần, lúc bán vé ra chúng ta phải đặc chế một con dấu riêng để đồng thời đóng vào hai phần vé số, giữ lại phần gốc, nếu là giải năm hoặc giải thấp nhất thì không cần, nhưng từ giải tư trở lên thì phải đối chiếu với gốc, hai phần vé số khớp nhau thì mới được lãnh việc an bài gian lận thế nào thì cũng rất đơn giản, bởi vì vé số không ghi tên, gốc chúng ta lại cầm trên tay, chỉ cần sau khi mở thưởng lại chế tạo ra một tờ phiếu mới làm phiếu trúng thưởng, an bài người của ta đi lãnh thưởng là quá loại chuyện này chỉ cần chúng ta biết là được rồi, cũng cần phải sắp xếp một người đáng tin cậy để đi nhận thưởng, thời gian lĩnh thưởng có thể giới hạn trong vòng mười ngày, chúng ta có thể đặt một bảng thông báo ở ngoài cửa sòng bạc, viết dãy số trúng thưởng của mỗi kỳ lên đó, trong vòng mười ngày là có thể đến lĩnh thưởng, qua mười ngày không có ai lĩnh thì liền bỏ đi."Vân Thù xem qua không ít tin tức về xổ số, nhất là những lúc nhìn thấy những người trúng mấy trăm triệu cũng thật kinh ngạc, lúc đầu còn tưởng là người kia gom hết phần may mắn của thiên hạ rồi, nhưng sau đó lại nghe bạn bè nói qua, mấy người trúng mấy vạn hay mấy chục vạn thì thật sự là may mắn về đến nhà rồi, còn trúng vài trăm triệu, chẳng qua là nội bộ an bài phiếu mà có người từng nói, cái máy quay thưởng kia cũng có thể bị người ta động nhiên, mặc kệ thật hay giả thì doanh số bán ra hằng tháng cũng làm người ta líu lưỡi, cho dù là hiện đại hay cổ đại thì người nào chả muốn lập tức đổi đời, cho nên Vân Thù cảm thấy bán vé số ở đây có khả năng được hoan nghênh rất Hoài Ẩn trừ bỏ choáng váng vẫn là choáng váng, hắn còn tưởng Vân Thù nghĩ ra chuyện xổ số đã làm hắn kinh ngạc không thôi, đằng này nàng thậm chí đến việc phòng ngừa cùng gian lận cũng đã nghĩ xong hết rồi, thật là.....! Lúc này hắn thật sự muốn lão già Vân Hoằng đến đây nghe một chút, nữ nhi lúc trước hắn không cần là cái dạng bảo bối gì, đây chính là cái chậu châu báu a, nếu để Vân Hoằng biết, chỉ sợ muốn phun máu tại Thù nhìn bộ dáng ngu ngơ của Tạ Hoài Ẩn, hơi nhíu mày "Thế nào, ngươi cảm thấy không được sao?""Có thể! Nhất định có thể!" Tạ Hoài Ẩn liều mạng gật đầu, chủ ý như vậy còn không thể làm thì còn có chuyện gì là có thể làm nữa! "Ngươi thật sự muốn giao phó cho ta làm chuyện này sao? Ngươi vốn dĩ có thể làm một mình."Tạ Hoài Ẩn nói câu này cũng là thật sự, mọi chuyện cần thiết Vân Thù cũng đã nghĩ chu toàn, nếu thật sự làm theo lời nàng nói thì dựa theo năng lực của nàng cũng có thể tự mình mở một cửa hàng bán vé số, hoàn toàn không cần cùng hợp tác với hắn."Bởi vì trong những người ta quen biết, cũng chỉ có ngươi cần bạc nhất, hơn nữa bây giờ thư việc hoàng gia cùng thư cục cũng đến giai đoạn cuối rồi, hiện tại cũng chưa đến lúc thu thuế, người Hộ bộ là rảnh rỗi nhất, chuyện này giao cho ngươi làm là tốt nhất, ta chưa từng nghĩ đến việc mở sòng bạc, chỉ là nếu ta đã giao chuyện này cho ngươi, sòng bạc của ngươi trong Đại Khánh cũng không ít, ngươi nếu có tâm chắc sẽ không bạc đãi ta đi?" Vân Thù nhìn Tạ Hoài Ẩn nói, "Hơn nữa, bạc thì tốt thật đấy nhưng cũng phải có mạng thì mới hưởng cũng hiểu rõ năng lực mình, bạc của ta tự ta sẽ đi kiếm, còn bạc không thuộc về ta, ta cũng sẽ không tham một sao cũng không phải không kiếm được bạc, đúng không?"Vân Thù đương nhiên biết chuyện xổ số này mình có thể tự thân xuất mã, nhưng nàng cũng hiểu rõ đạo lý cây cao đón gió, đến khi xổ số được phát hành rộng rãi trong các thành thị, dù hai văn tiền không đáng bao nhiêu nhưng đợi một thời gian sau có nhiều người mua hơn, tập trung vào cũng là một khối tài sản lớn, cho dù toàn bộ Đại Khánh mỗi người cấp một đồng tiền cũng là một món tiền rất lớn, nếu tiền thưởng mà được trao, mức tiền thưởng cũng sẽ làm người đỏ Hi đế là một hoàng đế sáng suốt cũng sợ không dung nổi nàng đi, còn có Thất công chúa cũng là một người khôn khéo, chẳng thà lúc này đem chuyện này cho Tạ Hoài Ẩn, dù sao sòng bạc cũng nối liền với quốc khố, cho dù không vớt được chỗ tốt cũng xem như bán cho hoàng gia chút mặt mũi, cũng xem như một nhà tư bản vô Hoài Ẩn nghĩ thế nào vẫn thấy Vân Thù thật là một nữ tử thông tuệ, nhìn qua thì thấy nàng làm việc tùy ý nhưng thật ra tiền căn hậu quả cũng đã rành mạch, đúng là thông tuệ về đến nhà."Đương nhiên." Tạ Hoài Ẩn nói," Chủ ý này là ngươi đưa ra, ta tất nhiên phải cho ngươi lợi Tiền Hạ Lan cũng không chỉ kinh doanh độc sòng bạc, về phần thanh lâu, ngươi tính đối phó thế nào?"Vân Thù cười nói, "Chuyện sòng bạc đã giao cả cho ngươi thì chuyện thanh lâu tất nhiên là ta tự làm, ngươi không cần lo.""Ngươi đây là muốn ăn mảnh?" Tạ Hoài Ẩn cười, "Ta còn tưởng là ngươi có chỗ tốt gì nhất định sẽ mang ta cùng đi, xem ra trong mắt Thù nhi ta lại là một cái người không đáng tin cậy a.""Ừm, chúng ta đã hợp tác không ít lần, nhiều hơn nữa sẽ sinh chán sao thì quân tử chi giao đạm như nước, giờ ta giao cho ngươi chuyện xổ số thì cũng sẽ giúp ngươi làm thật tốt, còn những chuyện khác, ta không muốn lẫn lộn với ngươi thêm quá nếu lần này không bức tử được Tiền Hạ Lan thì ta cũng cam đoan, tối đa hai năm sau ta sẽ nói cho ngươi biết làm thế nào để chèn ép được chuyện cho vay nặng lãi này." Vân Thù nghiêm túc nhìn Tạ Hoài Ẩn nói, nàng mặc dù hợp tác với hắn khá nhiều chuyện nhưng chủ yếu vẫn tính toán rành mạch mọi thứ, nếu thâm nhập quá sâu thì cũng liên lụy càng không phải lúc này chuyện của Liễu Vân Hiên cần dùng đến Tạ Hoài Ẩn thì còn lâu nàng mới hợp tác với Hoài Ẩn vừa nghe Vân Thù nói có biện pháp chèn ép chuyện vay nặng lãi, lập tức cao hứng không thôi, nhưng lại nghe nàng nói phải hai ba năm sau mới có thể thực hiện, không khỏi nhụt chí, "Tại sao phải đợi hai ba năm sau, bây giờ luôn không được sao?" Vân Thù lắc lắc đầu, "Tư bản còn chưa đủ."Tư bản trong lời nàng không phải chỉ chính mình hay là Tạ Hoài Ẩn, đúng hơn là Đại Khánh, hiện tại vương triều Đại Khánh nghèo nàn lạc hậu, lấy đâu ra tư bản để đi làm loại chuyện này, nếu chẳng may làm không tốt, e rằng nàng cũng sẽ gặp xui xẻo, đến lúc đó nàng cũng không thể giống như mèo tinh chín mạng, chết rồi lại sống lại được, vì vậy mới muốn nhìn xem hai ba năm nữa Đại Khánh sẽ phát triển thế nào rồi mới tính tiếp, trọng điểm là bây giờ cục diện vẫn như vậy, hai ba năm sau cục diện có thay đổi không vẫn còn khó nói, trời rốt cuộc có biến sắc hay không vẫn còn là một ẩn Hoài Ẩn nghe vậy cũng tự hiểu, bây giờ hắn có hỏi nữa thì Vân Thù cũng sẽ không nói cho hắn nghe, nhưng hắn cũng hiểu được, hai ba năm nói dài cũng không dài, ngắn cũng không ngắn, rủi ro trong đó cũng rất lớn, rốt cuộc tương lai có thể xảy ra chuyện gì ai mà biết trước nữa, hai ba năm sau, nha đầu kia cũng phải trưởng thành a ...!...!Tạ Hoài Ẩn ý vị thâm trường liếc nhìn Vân Thù một Thù bị ánh mắt hắn nhìn chằm chằm mà ù ù cạc cạc, "Có chuyện gì?"Tạ Hoài Ẩn nheo mắt cười nói "Không có gì, chúng ta khi nào thì bắt đầu in xổ số, khi nào thì đem xổ số ra ngoài thị trường đây? Đúng rồi, Thù nhi, nếu ngày nào đó ta không cẩn thận đắc tội ngươi, ngươi cứ nói thẳng một câu, ngàn vạn lần đừng đối phó ta giống đối phó Tiền Hạ Lan là được." Tạ Hoài Ẩn cảm thấy vẫn nên cùng Vân Thù trở thành đồng bọn thì hơn, gặp một đối thủ như Vân Thù đúng là chuyện đau đầu không gì bằng, không chừng ngày nào đó bị nàng chỉnh chết vẫn không biết chân tướng thế Thù trợn mắt nhìn Tạ Hoài Ẩn, nếu thật sự có một ngày như thế, nàng có thể dùng thủ đoạn này mà đối phó hắn sao, nàng cũng không có năng lực mà đối địch với hắn, trong người hắn chảy vẫn là huyết mạch hoàng gia, cùng dân chúng bình thường như nàng sao có thể đánh Thù lại cẩn thận ngồi thương lượng với hắn một chút về việc phát hành vé số, hai người quyết định giải thưởng sẽ được phát ba ngày một lần, cũng đại khái xác định được kích thước và cách bố trí của xổ số, vì phòng ngừa có người làm giả, Vân Thù còn quyết định ở mỗi tờ vé số sẽ in lên một con số, sau lại chuẩn bị bảo người làm máy quay thưởng và mẫu mẫu in ấn này cũng thật thuận tiện, dù sao thì chuyên gia chế tác mẫu in cũng là một thợ thủ công thuần thục, không quá hai ngày đã làm ra khuôn mẫu mà nàng vừa lòng, nhưng thật ra bên thợ chế tác máy quay thưởng lại làm hơi chậm một chút, rốt cuộc còn phải khắc tám mươi chữ Thiên Tự Văn lên rồi mài giũa thành viên cầu tròn cả khi được giao cho mấy thợ thủ công làm một lúc cũng phải mất ba đến năm Hoài Ẩn quyết định trước tiên sẽ phát hành ở Ung đô một tháng thử xem, nếu là hiệu quả không tồi hắn mới quyết định phát hành vào trong sòng bạc, hơn nữa in ấn thuật cũng là do Vân Thù chế tạo ra, những thợ thủ công đó đã kí hiệp ước, một khi tiết lộ ra ngoài sẽ phải đền bù một số tiền trên trời, tiền công cùng phúc lợi Vân Thù đưa ra cũng không Hoài Ẩn sau khi tiếp nhận thuật in ấn sách trong thư việc cũng đã cho thuộc hạ đến cảnh cáo mấy thợ thủ công kia rồi, trong lòng bọn họ vẫn luôn có suy nghĩ dân bất đồng quan, bây giờ gặp gỡ vẫn là Thiên gia, tất nhiên là từng người từng người đều an phận, không dám có ý tưởng hai lòng, chỉ sợ có ngày cái đầu trên cổ cũng không giữ thời gian Tiền Hạ Lan Thu lưới so với Vân Thù đoán thì còn sớm hơn mấy ngày, đến ngày thứ ba bắt đầu chế tác xổ số, Cầm Khanh cô nương tài mạo song toàn đã tìm tới tận Thù từ sớm đã cảm thấy sẽ có chuyện, từ sau ngày nàng đi tìm Tạ Hoài Ẩn cũng không đi thư viện nữa, dứt khoát ở trong nhà chờ ứng phó chuyện ngoài ý muốn, cũng không biết là Vân Thù đoán chuẩn hay là lo lắng cái gì cái đó tới, hôm đó, Liễu Vân Hiên vẫn đang ở trong thư viện, mà Liễu Bác Ích cũng mới hạ triều không đến mười lăm phút, người gác cổng chạy tới báo, nói là có một vị tên Cầm Khanh tới cầu kiến."Lão gia đang ở đâu?" Vân Thù vừa nghe đến hai chữ Cầm Khanh đã cảm thấy việc này quá nửa là hỏng bét rồi, đúng là nghĩ đến cái gì thì cái đó tới, lúc sờ mạt chược vận khí cũng chưa chắc đã tới như vậy."Lão gia đang ở thư phòng, tiểu thư muốn thông báo cho lão gia không?"Người gác cổng cũng đã sớm được Vân Thù nhắc nhở, trừ bỏ những người thân quen, nếu có người lạ đến cầu kiến, đặc biệt là nữ tử thì phải báo ngay cho gác cổng cũng không dám làm trái ý Vân Thù, trải qua chuyện Phó ma ma, bọn họ đều hiểu được trong phủ người nhất định không thể trêu chọc chính là Đại tiểu thư, mọi việc Đại tiểu thư phân phó đều nghe theo nên hôm nay cô nương kia vừa tới liền lập tức chạy đi báo với nàng."Không cần báo cho lão gia, cô nương kia bây giờ đang ở đâu.”Vân Thù vừa nói vừa đứng lên."Quản gia đã dẫn người đến tiền sảnh." Vân Thù nghe thấy quản gia Liễu Hiền đã đưa người đến tiền sảnh thì mày hơi nhíu, theo nàng thì tốt nhất là không cho vào cửa, nhưng có người cầu kiến mà không cho vào đúng là không phải quy củ Liễu gia, Liễu Bác Ích là một người đôn hậu, mặc dù là ai đến cũng sẽ cho vào cửa, coi như là một loại khách khí."Ta đi gặp, đừng để lão gia đến tiền sảnh." Vân Thù vừa phân phó nha hoàn vừa đi thẳng đến thiên sau khi Vân Thù dẫn nha hoàn ra ngoài thì trong một góc âm u có một người đi ra, ánh mắt người này nhìn Vân Thù không giấu nổi hận ý, theo bản năng trong cơ thể lại cảm giác đau đớn, khuôn mặt nhăn nheo nở nụ cười tính toán, mà gương mặt đầy nếp nhăn đang cười kia không phải Phó ma ma thì là ai."Tiểu tiện nhân, giấu diếm như vậy, còn không cho lão gia biết, chắc là ở bên ngoài chọc phải cái tai họa gì rồi, xem ta chỉnh ngươi thế nào!" Phó ma ma nhìn thắt lưng mình, phỉ nhổ một ngụm rồi đi thẳng tới thư phòng.. Thể loại Xuyên không, gia đấu, điền vănEditor Umi từ đầu đến hết chương 4 Puck từ chương 5 đến hếtBeta-er PuckSố chương ~ 200 chươngNàng vốn nghĩ rằng xuyên qua chính là cuốc sống ăn ngon mặc sướng chờ đợi trước mắt. Nhưng nàng không ngờ bản thân vừa tỉnh lại gặp được phụ thân tiện nghi hưu thế để cưới kẻ khác, cậu mợ ruột lại vì đam mê quyền thế tiếp nhận hưu thư. không những thế bọn chúng còn muốn đoạt hết đồ cưới của mẫu thân, mà mẫu thân của nàng chính là một bánh bao điển hình, vhir biết lấy nước mắt rửa mặt. Hôn phu của nàng thì không chỉ muốn từ hôn mà còn tham lam muốn chiếm lấy chỗ ở không Thù giống như phượng hoàng tái sinh từ lửa cười lạnh. Nàng sống trển đời này chỉ quen ức hiếp người khác đâu đến lượt kẻ khác trèo tới đầu nàng ngồi. Nàng chỉ tin tưởng người đời gạt ta, phỉ nhỉ phỉ nhổ ta, bắt nạt ta, hại ta, ta liền khinh bỉ lại chúng, coi rẻ chúng, nhục nhã chúng, khinh miệt chúng, đợi đến thời cơ thích hợp thì giết!Nếu hồ ly tinh nhất định muốn làm mẹ kế của nàng thì đời này bà ta chỉ có thể làm phụ thân tiện nghi kia nếu như vô tình vô nghĩa thì nàng sẽ khiến ông ta đời này thân bại danh liệt, sống trong sự nhạo bàng, khinh mợ yêu thích hư vinh thì sẽ khiến cho họ tay nhà vị hôn phu tham lam bị đuổi ra cửa, đi ngủ ở miếu đổ nát, ăn xin mà sống cả thân bánh bao nhu nhược không nơi nương tựa, nàng liền trở thành chỗ dựa cho bà, giúp bà tuyển chọn một phu quân khác, nở mày nở mặt tái vào trí tuệ hơn người, nàng làm ruộng tốt, mở cửa hàng, mở công ty, mở ngân hàng, buôn bán với phương Môn Ác Nữ Thể loại Xuyên không, gia đấu, điền vănEditor Umi từ đầu đến hết chương 4 Puck từ chương 5 đến hếtBeta-er PuckSố chương ~ 200 chươngNàng vốn nghĩ rằng xuyên qua chính là cuốc sống ăn ngon mặc sướng chờ đợi trước mắt. Nhưng nàng không ngờ bản thân vừa tỉnh lại... thì gặp được phụ thân tiện nghi hưu thế để cưới kẻ khác, cậu mợ ruột lại vì đam mê quyền thế tiếp nhận hưu thư. không những thế bọn chúng còn muốn đoạt hết đồ cưới của mẫu thân, mà mẫu thân của nàng chính là một bánh bao điển hình, vhir biết lấy nước mắt rửa mặt. Hôn phu của nàng thì không chỉ muốn từ hôn mà còn tham lam muốn chiếm lấy chỗ ở không Thù giống như phượng hoàng tái sinh từ lửa cười lạnh. Nàng sống trển đời này chỉ quen ức hiếp người khác đâu đến lượt kẻ khác trèo tới đầu nàng ngồi. Nàng chỉ tin tưởng người đời gạt ta, phỉ nhỉ phỉ nhổ ta, bắt nạt ta, hại ta, ta liền khinh bỉ lại chúng, coi rẻ chúng, nhục nhã chúng, khinh miệt chúng, đợi đến thời cơ thích hợp thì giết!Nếu hồ ly tinh nhất định muốn làm mẹ kế của nàng thì đời này bà ta chỉ có thể làm phụ thân tiện nghi kia nếu như vô tình vô nghĩa thì nàng sẽ khiến ông ta đời này thân bại danh liệt, sống trong sự nhạo bàng, khinh mợ yêu thích hư vinh thì sẽ khiến cho họ tay nhà vị hôn phu tham lam bị đuổi ra cửa, đi ngủ ở miếu đổ nát, ăn xin mà sống cả thân bánh bao nhu nhược không nơi nương tựa, nàng liền trở thành chỗ dựa cho bà, giúp bà tuyển chọn một phu quân khác, nở mày nở mặt tái vào trí tuệ hơn người, nàng làm ruộng tốt, mở cửa hàng, mở công ty, mở ngân hàng, buôn bán với phương Tây. Chương Mới Nhất186 Xổ Số185 Nhập Cục184 Hai Gia ĐìnhDanh sách chươngChương 1 Nổ tung xuyên khôngChương 2 Dạy bảo nô tỳChương 3 Răn dạy nô tỳChương 4 Ngài cứ việc khócChương 5 Bán muội cầu vinhChương 6 Người quý tự trọngChương 7 Bụng làm dạ chịuChương 8 Phúc họa chưa địnhChương 9 Khích bác ly giánChương 10 Vận sức chờ phát độngChương 11 Gia chủ là taChương 12 Không cần cũng đượcChương 13 Có thaiChương 14 Đánh cuộcChương 15 Tính toán của mìnhChương 16 Tình địch gặp mặtChương 17 Danh ác nữChương 18 Lại như thế nàoChương 19 Ba cái đập tay trước từ đườngChương 20 Không đủ tiền xàiChương 21 Đánh cuộc kiểu khácChương 22 Thiết lập đánh cuộcChương 23 Ngày đại hỉChương 24 Đình thê tái thúChương 25 Hưu thư trở thành phế thảiChương 26 Lỡ lầm mang thaiChương 27 Tỷ làm thiếp sao muội có thể làm thêChương 28 Hòa lyChương 29 Không nhà để vềChương 30 Tất cả đều kết thúcChương 31 Vương gia than nghèoChương 32 Bày mưu tính kếTruyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện Nguyên bản cho rằng một sớm xuyên qua liền có thể cơm ngon rượu say, nào tưởng tỉnh lại gặp gỡ chính là tiện nghi lão cha bỏ vợ cưới người mới, Cậu mợ tham luyến quyền thế tiếp được hưu thư, càng muốn mưu đoạt mẫu thân tài sản, khổ chủ mẫu thân mềm bánh bao một quả chỉ hiểu lấy nước mắt rửa mặt. Lòng tham vị hôn phu từ hôn không tính càng muốn muốn bá chiếm nhà cửa không còn. Giống như nghiệt hỏa trọng sinh Vân Thù cười lạnh, nhất quán chỉ có nàng ức hiếp người nơi nào dung đến người khác ức hiếp đến nàng trên đầu! Nàng chỉ tin tưởng, thế nhân gạt ta, báng ta, khinh ta, hại ta, ta liền nhẹ nàng, tiện nàng, nhục nàng, miệt nàng, xem chuẩn thời cơ giết chết nàng! Bên ngoài hồ ly tinh muốn đương nàng mẹ kế, nàng liền làm nàng cả đời chỉ có thể đương một cái thiếp thị. Hầu gia cha vô tình vô nghĩa, nàng liền làm hắn thân bại danh liệt chịu người nhạo báng. Cậu mợ ái mộ hư vinh, nàng liền làm cho bọn họ giỏ tre múc nước công dã tràng. Tham lam vị hôn phu một nhà đuổi ra môn đi túc phá miếu, ăn xin mà sống cả đời. Bánh bao mẫu thân nhu nhược không nơi nương tựa, nàng đó là trở thành nàng dựa, giúp nàng khác tuyển phu quân, phong cảnh tái giá. Bằng vào hơn người trí tuệ, nàng loại ruộng tốt, làm cửa hàng, khai công ty, thiết ngân hàng, ngoại thương hạ Tây Dương, nhấc lên một hồi thịnh thế thương chiến. Quyển sách nhãn Nữ cường, sảng văn, sủng văn, cổ đại, dốc lòng, làm ruộng. Editor Puck - Diễn đàn Khi nhìn thấy tòa nhà lớn này, ánh mắt Hồ thị lại một lần nữa trở nên xanh lục vả lại mang theo ánh sáng xanh. Phố Hoa Thanh, nơi bà muốn nửa đời, bây giờ hai mẹ con Vạn Thục Tuệ ở chỗ tốt như vậy mà toàn gia bọn họ lại ở chỗ ngõ hẻm Thanh Bình chật chội như thị nuốt nước miếng, gầ như hận không thể ngay lập tức toàn gia chuyển tới đây ở Sắt đứng canh chừng ở cửa ra vào, mới vừa nhìn thấy từng món đồ cưới nâng đi đi ra, ngay cả nàng cùng với những người nâng đồ đều không thể dứt ánh mắt ra được, chỉ cảm thấy tiểu thư nhà mình thật sự xinh đẹp lại có bản lĩnh, bây giờ phu nhân đã kiếm được thể diện ở trong Ung đô, đến lúc đó còn không biết có bao nhiêu ở đó hâm mộ đố kích động trong lòng Cẩm Sắt không duy trì được bao lâu, nhất là khi nhìn thấy Vạn Thủ Nghĩa và Hồ thị cầm đồ lên cửa, nụ cười vốn treo trên mặt nàng bỗng chốc buông xuống, xoay người định đi vào bên trong thông báo cho Vân thị là người mắt sắc, vừa nhìn thấy Cẩm Sắt xoay người đại khái cũng biết được nha đầu trung thành cảnh cảnh với Vân Thù này có lẽ định đi thông báo cho Vân Thù rồi, bà nào có thể để cho Cẩm Sắt như ý, bà quát một tiếng liền cất cao giọng mở miệng nói “Là nha đầu Cẩm Sắt đi theo bên cạnh Vân Thù đi, thế nào, có việc gì gấp phải không, nếu không sao nhìn thấy chúng ta ngay cả miệng chào cũng không chào liền định đi? Thật sự bị nuông chiều đến một chút quy củ cũng không có, còn tưởng mình là một chủ tử hay sao?” die ennd kdan/le eequhyd onnnCẩm Sắt bị Hồ thị nói như vậy, cũng biết được không thể xoay người rời đi trước mặt Hồ thị, nàng chậm rãi xoay người lại thi lễ với Vạn Thủ Nghĩa và Hồ thị “Cữu lão gia, cữu phu nhân.”Hồ thị được Cẩm Sắt xưng hô như vậy, trong lòng chính là cảm thấy nhanh nhẹn vài phần, lại nhìn đại trạch viện này cảm thấy sao tốt như vậy, bà thẳng lưng ra, giống như đi vào nhà mình nói “Ngươi tiểu ny tử không có mắt nhìn này, còn không mau dẫn đường cho ta, chúng ta đặc biệt tới tìm tiểu cô tử * đấy!”* Tiểu cô tử em gái chồngTrong lòng Cẩm Sắt không muốn, nhưng không lay chuyển được Hồ thị, dẫn Hồ thị vào trong hậu viện, khi đến trong việc của Vạn Thục Tuệ, dọc theo đường này cũng đặt dáng vẻ mặt sáng lên khi quan sát trên đường của Hồ thị vào trong mắt, trong lòng nàng biết rõ cữu phu nhân lần này tới cửa nhất định muốn lấy chút chỗ tốt, lại oán hận hai người này sao lại tìm được đường đến cửa, thân phận của mình thấp kém dĩ nhiên không tiện nói gì, nhưng nghĩ tới vào giờ phút này tiểu thư đang ở trong phòng phu nhân nói chuyện phiếm với lão phu nhân và phu nhân, chỉ cần có tiểu thư ở đây, hai người này nhất định không chiếm được chỗ tốt như vậy, Cẩm Sắt nói vài tiếng ở cửa ra vào rồi mới vào cửa “Lão thái thái, phu nhân, tiểu thư, cữu lão gia cữu phu nhân tới rồi!”Vân Thù vốn đang nói chuyện với Vạn Thục Tuệ,nghe được Cẩm Sắt nhắc nhở một tiếng như vậy liền biết được hai thứ không yên lòng lên tới cửa rồi, Vân Thù biết, giấu được hai người này cũng chỉ giấu giếm được đến hôm nay thôi, đồ cưới này phải ra khỏi cửa, người cũng phải ra khỏi cửa, đến lúc đó sớm muộn gì cũng sẽ bị người biết được nhân vật chính của tiệc mừng hôm nay là ai. dfienddn lieqiudoonChậm nhất cũng chỉ lừa gạt được đến lúc đồ cưới ra cửa, nàng cũng rõ ràng sau khi hai người Vạn Thủ Nghĩa và Hồ thị biết được tin tức nhất định sẽ tới tông tiền, cho nên bây giờ nàng tuyệt đối không cảm thấy kỳ quái, thậm chí đã làm xong chuẩn bị chờ hai người kia xuất Cẩm Sắt mở miệng thì Hồ thị đã trực tiếp vọt vào cửa rồi, trên mặt bà còn treo nụ cười thật to, trên mặt trát phấn giống như Bạch Vô Thường, bởi vì mới vừa rồi bà cuống cuồng đi đặt mua đồ lại hợp với chạy từ nơi ở cũ tới đã sớm bị mồ hôi nhuộm thấu, vừa nhìn đã biết hết sức chật vật, liền dữ tợn giống như quỷ Dạ thị vừa vào cửa đã kêu la om sòm lên “Tiểu cô tử à, tẩu tử đến chậm, muội đừng trách móc mới phải.”Vân Thù nhàn nhạt quét nhìn Hồ thị và Vạn Thủ Nghĩa một cái “Hôm nay cậu mợ tới cửa làm gì? Nếu để thêm trang thì thật sự quá muộn, những món đồ cưới của nương đã nâng ra, nếu tới thăm người thân, vậy cũng đến sớm, một lát nữa nương ta chờ lên kiệu hoa, chỉ sợ không có thời gian tiếp đón hai người, đồ này chỉ sợ không cần dùng.”Lời nói không lạnh không nhạt của Vân Thù khiến Hồ thị và Vạn Thủ Nghĩa lập tức không còn mặt mũi, cũng cảm thấy có vài phần xấu hổ, nhưng Hồ thị xưa nay là kẻ da mặt dày, bà lập tức cười cười nói “Ôi chao, ngoại sinh nữ của ta đây còn khách khí với mợ như vậy, mợ nào biết được hôm nay là ngày kết hôn, đây chẳng phải không có ai nói cho mợ và cậu sao, tất nhiên không biết được. Sau khi biết rồi chẳng phải đã lập tức tới rồi sao, đồ cưới này sao không đợi chúng ta đã nâng đi rồi, còn chưa để cho chúng ta đúng lý hợp tình nhìn một chút, chính là khi ở bên ngoài nhìn lướt qua vẫn nhìn không rõ! Quy củ gì này, nào có chuyện không để cho huynh trưởng nhìn một cái đã nâng đồ cưới đi!”Vân Thù nào không biết được câu nói này của Hồ thị chính là đang chỉ tríc nàng không thông báo cho bọn họ, nàng cũng không giận, chỉ đưa tay về phía Y Lan, Y Lan hiểu ý, tự tay bưng trà vừa mới ngâm xong đưa vào tay Vân thù, còn cẩn thận dặn dò một câu “Tiểu thư, cẩn thận bỏng tay.”Vân Thù nhận lấy tách trà, tách trà nhỏ này cũng không phải loại tách trà tầm thường, phía trên vẽ một số thứ đa dạng, màu xanh lá, nhìn chính là rất xinh đẹp, hơn nữa tách trà này có một tay cầm quái lạ, khi cầm trong tay cũng vừa vặn, Vân Thù từ từ uống một ngụm trà, lúc này mới thờ ơ nói “Mợ quý nhân hay quên đi, không phải mợ và cậu đã ký hiệp ước, nói chính là sẽ không quản chuyện nương ta xuất giá, cũng sẽ không quản đồ cưới, cũng sẽ không quản chuyện xuất giá, càng sẽ không tới cửa đòi uống rượu mừng, hôm nay lon ton chạy tới, đây là có việc gì vậy?!”Miêu thị nghe Vân Thù nói lời này, sắc mặt khẽ trầm xuống, cảm thấy lời này của Vân Thù tuy nói không sai, nhưng lại có vài phần cay nghiệt, bà cảm thấy rốt cuộc vẫn là người một nhà, sau này vẫn phải lui tới, bây giờ nhà lão đại cũng đã tới, vậy thì đại biểu cho bọn họ có lòng muốn tới qua lại thân thiết, bây giờ nói ra lời như thế vô duyên vô cớ làm cho lòng người lạnh. Mặt Miêu thị trầm thì trầm, nhìn nữ nhi vẫn đoan đoan chính chính ngồi bên cạnh không nói tiếng nào, giống như hoàn toàn không nhìn tới người, cuối cùng vẫn không nói chuyện. die,n; Thục Tuệ hoàn toàn coi như không nhìn thấy huynh trưởng và tẩu tử của mình, những chuyện lúc trước đủ để cho bà nhìn thấy rõ hai người kia là hạng người như thế nào rồi, lại nhìn chuyện nữ nhi mình làm, bà dĩ nhiên sẽ không nhìn vào bọn họ lấy ra chút thứ gì liền xóa bỏ tiêu tan hiềm khích lúc trước, trong lòng bà cũng rất tỉnh táo, ca ca và tẩu tử của mình lúc này chạy tới cửa tuyệt đối sẽ không có chuyện tốt thị và Vạn Thủ Nghĩa vốn còn chờ Miêu thị hoặc Vạn Thục Tuệ sẽ nói giúp một hai câu, nhưng như thế nào cũng không nghĩ đến hai người bọn họ ngồi ở đó một mặt đen sì một im lặng không nói, đây cũng khiến cho hai người lập tức không biết nói gì cho phải.“Thù nha đầu à, lúc trước mợ bị hồ đồ, nhưng suy cho cùng vẫn là người một nhà, cháu cũng không thể như vậy với mợ, cháu là ngoại sinh nữ ruột thịt của mợ mà!” Hồ thị hạ thấp giọng điệu mềm nhũn lại nói một câu, chính là sử dụng chính sách buồn bã, “Bây giờ mợ đã hoàn toàn tỉnh táo rồi, lui về sau sẽ không bao giờ làm ra chuyện có lỗi với hai mẹ con các cháu nữa, cháu liền tha thứ cho mợ lần này đi! Nếu cháu coi chúng ta là người một nhà, không nói lời hai nhà, nếu nương cháu xuất giá mà cậu cháu thân làm ca ca không ra sân, đây là khiến cho người khác chê cười đi, cháu không suy nghĩ vì mình cũng phải suy nghĩ một chút vì nương cháu chứ, mợ thề, về sau tuyệt đối không hồ đồ nữa, chuyện đã qua liền bỏ qua không đề cập tới nữa đi!”Hồ thị hết sức độ lượng nói một câu, sau khi bà nói xong những lời này, ánh mắt gian xảo lại nhìn lên người Vạn Thục Tuệ, khi thấy một thân giá y xinh đẹp này thì ánh mắt sáng rực lên, khi thấy vàng trên đầu thì mắt càng thêm lóe lên, khi nhìn thấy vòng tay phỉ thúy trên tay Vạn Thục Tuệ càng thêm trợn trừng mắt nhìn, trong lòng không nhịn được thầm thì, chỉ cảm thấy đồ này ở trên người Vạn Thục Tuệ cộng lại ít nhất không thể không một hai trăm lượng bạc.

danh môn ác nữ