dinh cao quyen luc
Đỉnh Cao Quyền Lực Chương 690: Ai nấy đều kinh ngạc. Chương trước Chương tiếp . Lúc này, Ngụy Hoành Lâm đi ở phía sau Tôn Húc Dương và nghe được lời nói của ông ta, đầu tiên là hơi sửng sốt, ngay sau đó mỉm cười, vừa đi lên phía trước vừa nói:
Ngày 17-10, ông Trần Kim Trung, Chủ tịch UBND xã Ngư Thuỷ Bắc, huyện Lệ Thuỷ (Quảng Bình) xác nhận, 7 hộ dân của xã này vừa mất trắng hơn 32 tấn cá lóc gần đến ngày thu hoạch do nước lũ cuốn trôi, ước tính thiệt hại khoảng 1,6 tỉ đồng. Nguồn:
Đọc truyện Đỉnh Cao Quyền Lực; Đọc truyện Đỉnh Cao Quyền Lực. Chương 1: Chủ tịch thị trấn hữu danh vô thực. Trước List chương Sau . Toàn màn hình Nền đen . Nền trắng .
Ngày 23/8, Toà án liên bang Malaysia ra phán quyết cuối cùng, buộc ông Najib phải chấp hành án tù 12 năm vì những sai phạm liên quan đến vụ bê bối quỹ đầu tư nhà nước 1MDB. Đây là lần bản án cuối cùng, vì thế vị cựu thủ tướng được đưa thẳng từ phòng xử án vào
Tổng thống Vladimir Putin sinh ngày 7/10/1952 ở Leningrad (thành phố St. Petersburg ngày nay). Bản thân Putin từng chia sẻ rằng ông xuất thân trong một gia đình hoàn toàn bình thường. "Tôi xuất thân từ một gia đình bình thường, và đó cũng là cách tôi đã sống suốt một thời gian
Đặc biệt, Hiến pháp năm 2013 được xem là đỉnh cao trong hoạt động lập hiến về bảo vệ quyền con người ở Việt Nam, khẳng định sự nhất quán về nội dung quyền con người, quyền công dân trong các Hiến pháp năm 1946, 1959, 1980, 1992; đồng thời, bổ sung nhận thức mới
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Giới thiệuHắn – Một Đại đội trưởng đội đặc nhiệm tinh anh bậc nhất Trung Hoa khi bước chân vào chốn quan trường sẽ thế nào?Hắn từng vào sinh ra tử, đối mặt với hiểm nguy ngàn cân treo sợi tóc mà không hề chùn bước, khi đối mặt với những âm mưu thâm độc chốn quan trường sẽ thế nào?Thỏa hiệp hay là đấu tranh đến cùng?Hắn quan niệm “Làm quan một lần, tạo phúc bốn phương”, trong từ điển của hắn không có từ “Thỏa hiệp”. Vậy thì với tính cách thẳng thắn quyết đoán, với nắm đấm mạnh mẽ cứng rắn của mình, hắn đã làm thế nào để sống sót và thăng tiến trong chốn đầy cạm bẫy, chông gai đó?Tất cả câu trả lời sẽ có trong bộ truyện Đỉnh Cao Quyền Lực của tác giả Mộng Nhập Hồng các bạn đón đọc Đỉnh Cao Quyền Lực của tác giả Mộng Nhập Hồng cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng
Bởi vì khoảng cách từ Tô gia về đến khách sạn Liễu Kình Vũ ở cũng không xa, cho nên sau khi chia tay Tô Lạc Tuyết, Liễu Kình Vũ không gọi xe, cũng không gọi Hồng Tam Kim đến đón mình mà đi bộ về khách sạn. Vừa đi Liễu Kình Vũ vừa tự nghĩ xem ngày mai lên Thành phố mình sẽ làm như thế nào, lại vừa nghĩ đến chuyện xảy ra tối nay ở Tô gia. Ở trong mắt Liễu Kình Vũ, Tô Lạc Tuyết là một cô y tá vô cùng đáng yêu, hiểu lòng người, lúc mình bị thương nằm viện cô đã chăm sóc mình hết sức cẩn thận. Từ những biểu hiện của cô, rất khó nhìn ra cô lại là con gái của Phó chủ tịch thành phố Thương Sơn. Nhưng điều khiến Liễu Kình Vũ cảm thấy rối rắm chính là vận mệnh của Tô Lạc Tuyết. Qua sự việc tối nay ở Tô gia, Liễu Kình Vũ có một dự cảm, Tô Lạc Tuyết chỉ sợ cuối cùng vẫn phải chịu sự an bài của gia tộc, gả cho Trâu Văn Siêu người mà cô không thích. Bởi vì tính cách của Tô Lạc Tuyết rất thiện lương, lại có chút yếu đuối, cô rất khó tranh đấu với vận mệnh của mình. Là bạn tốt, Liễu Kình Vũ chỉ có thể cố gắng hết sức giúp đỡ cô. Nếu Tô Lạc Tuyết muốn phản kháng lại vận mệnh của mình thì Liễu Kình Vũ sẽ không chút do dự mà giúp đỡ cô. Nhưng nếu Tô Lạc Tuyết không muốn phản kháng lại vận mệnh của chính mình, Liễu Kình Vũ liền bất lực đến đây, Liễu Kình Vũ không khỏi thở dài một tiếng. Vận mệnh cái chó, quan niệm môn đăng hộ đối từ cổ chí kim rất khó thay đổi. Liễu Kình Vũ không khỏi nghĩ tới chính mình. Bà xã tương lai của mình là ai? Có thân phận như thế nào?Liễu Kình Vũ vừa đi vừa nghĩ, chẳng mấy chốc đến một con đường vắng vẻ. Ngay lúc đó, đột nhiên từng đợt xe máy gầm rú vang lên. Liễu Kình Vũ nhìn lại, chỉ thấy phía sau xuất hiện bảy tám chiếc xe máy, trên mỗi chiếc xe có hai người ngồi, một người lái xe, một người khác trong tay cầm theo một chiếc gậy đánh bóng chày to, đang điên cuồng hướng về phía mình lao lúc đó, ở phía đầu đường bên kia đã có hai chiếc xe ô tô có rèm che đậu ở đó, ngăn chặn lối thấy tình huống này, Liễu Kình Vũ không khỏi nhướn mày, trên khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, chậm rãi xoay người lại, vô cùng bình tĩnh đứng ở nơi đó đợi đoàn xe lao tới. Giờ phút này, chiếc xe máy đầu tiên đã tiến gần sát hắn, tên côn đồ phía sau vừa huýt sáo vừa vung gậy bóng chày lên, nhắm ngay Liễu Kình chiếc xe còn cách Liễu Kình Vũ chừng 2m, tên côn đồ vung gậy lên định đập mạnh vào đầu Liễu Kình một cảnh tượng khiến gã không thể ngờ đã xảy ra. Liễu Kình Vũ chỉ hơi nghiêng người, sau đó tay phải hắn nhanh như chớp tóm được cây gậy. Cùng lúc đó, chiếc xe thứ hai lao tới, khi khoảng cách còn chừng 6m, hắn đột nhiên lấy đà đạp mạnh trên đường, cả thân người bay lên không trung, cây gậy trong tay vung lên đập trúng cổ gã đang điều khiển xe. Lúc chân chạm đất, hắn lại gia tốc đạp một cái, cả thân người lại bay lên không trung, cây gậy tiếp tục nện vào cổ gã điều khiển xe tiếp theo đang lao tới. Cứ như vậy, không đầy ba phút, mấy chiếc xe máy vì không có người điều khiển nên đều ngã lăn trên mật đất. Tuy nhiên, mấy tên côn đồ ngồi sau rất nhanh chóng bò dậy, tay cầm gậy bóng chày hung hăng lao tới chỗ Liễu Kình Vũ. Nhưng mà, những tên này thường ngày đối mặt với dân chúng bình thường thì có thể cao ngạo hò hét, nhưng hôm nay, đối đầu với Liễu Kình Vũ, người đã từng là Đại đội trưởng Đại đội đặc chủng bách chiến bách thắng ưu tú nhất Trung Hoa, chính là bi kịch của bọn chúng. Mười giây! Không đến mười giây, nhóm du côn này liền bị Liễu Kình Vũ đánh ngã trên mặt quyết xong bọn chúng, Liễu Kình Vũ cũng không dừng lại mà tiếp tục đi tới phía trước. Bởi vì Liễu Kình Vũ đã nhận ra trong số hai chiếc xe đang chặn đường mình, có một chiếc đã theo đuôi mình từ khi mình rời khỏi Tô gia. Mà Liễu Kình Vũ nhớ rõ, lúc mình nói chuyện với Tô Lạc Tuyết, Trâu Văn Siêu cũng đang nói chuyện với gã lái xe đó. Như vậy rất rõ ràng, những người này hẳn là có liên hệ mất thiết với Trâu Văn Siêu. Liễu Kình Vũ ghét nhất bị người khác ám hại sau lưng, cho nên hắn định bắt gã tài xế ra để từ từ “tâm sự”.Nhưng gã lái xe kia sau khi nhìn thấy những tên côn đồ mình thuê tới đều bị Liễu Kình Vũ hạ gục, sau đó Liễu Kình Vũ còn đang đí tới phía mình, gã lập tức ý thức được tình huống có chút không ổn, vội vàng khởi động ô tô, chuẩn bị chạy không có gì phát sinh ngoài ý muốn, với khoảng cách giữa Liễu Kình Vũ và chiếc ô tô, gã tuyệt đối có thể an toàn chạy trốn. Nhưng vấn đề ở chỗ, vừa lúc đó, một chiếc Ferrari màu đỏ có rèm che đột nhiên đỗ lại ngay sau ô tô của gã, trực tiếp chặn đường lui của gã. Cùng lúc đó, cửa chiếc xe mở ra, một đôi chân thon dài thẳng tắp, trắng nõn không tì vết từ trên xe bước xuống. Theo sau, một cô gái mặc váy ngắn màu hồng phấn, dáng người cực chuẩn từ trên xe chui ra. Cô gái chỉ khoảng 17, 18 tuổi, buộc tóc đuôi ngựa, đôi mắt to tròn linh hoạt nhìn quanh một vòng, sau đó khẽ cúi người lôi từ trong xe ra một vật thần bí. Mà lúc này đây, tài xế của Trâu Văn Siêu nhìn thấy chiếc Ferrari đã chặn đường đi, không dám lái xe, vội vàng mở cửa xe lao xuống tìm đường chạy vừa mới chạy qua người cô gái thì đột nhiên cảm giác sau gáy có một luồng gió thổi tới, sau đó lưng lập tức đau nhức, dưới chân vừa trượt, cả người liền ngã sấp xuống đất. Gã giãy dụa định đứng lên tiếp tục chạy trốn, nhưng vừa lúc đó một đôi giày cao gót sắc nhọn giẫm ngay lên lưng, cùng lúc đó một cây gậy màu hồng huơ huơ trước mặt rồi gõ cốc cốc lên đầu gã. Sau đó một giọng nói thanh thoát như tiếng hoàng oanh nhưng lại mang sát khí lạnh người vang lên bên tai gã- Cháu nội, đừng lộn xộn, nếu không gậy của bà cô không có mắt đâu. Nghe tới đó, tài xế của Trâu Văn Siêu sợ tới mức một cử động nhỏ cũng không dám. Gã biết rằng mình bị người từ phía sau lưng đánh lén, hơn nữa rất có thể là cô gái Lolita xinh đẹp mới từ trong xe Ferrari kia bước ra. Chỉ có điều hắn không thể hiểu nổi, cô gái đánh lén mình làm Kình Vũ cất bước đi đến, nhìn thấy gã tài xế đang nằm rạp trên mặt đất, bên cạnh đó, một cô bé xinh xắn như thiên sứ đang giẫm một chân ngọc lên lưng gã, tay phải của cô đang cầm một cây gậy dài chừng 1m màu hồng phấn, hình dạng gần giống như cây gậy đánh bóng chày, trên thân gậy có khắc ba chữ rồng bay phượng múa được viết theo lối chữ thảo “Tiểu ma nữ”. Ba chữ này Liễu Kình Vũ thực sự là quá quen thuộc, bởi vì chính hắn là người khắc lên cây gậy đó. Đương nhiên, cô bé thiên sứ cầm cây gậy đó lại càng không xa lạ gì, bởi vì cô chính là người trong nháy mắt có thể đánh gục toàn bộ đám công tử con ông cháu cha ở thành phố Yến Kinh, chuyên môn đánh lén sau lưng người khác, nhìn thanh thuần nhưng xuống tay cực kỳ độc ác, nhân xưng Tiểu ma nữ Hàn Hương thấy Hàn Hương Di không ngờ xuất hiện ở nơi này, Liễu Kình Vũ lập tức đau đầu này, Hàn Hương Di ngẩng đầu lên, lộ ra một nụ cười vô cùng thuần khiết, nũng nịu nói- Anh Liễu, người này xấu lắm, đánh lén anh rồi còn muốn chạy trốn, em đã cho gã một trận rồi. Anh phải thưởng cho em thấy Hàn Hương Di nói muốn thưởng, Liễu Kình Vũ đầu càng đau hơn. Tuy nhiên, trước mắt cần mau chóng tìm hiểu rõ động cơ tại sao lái xe của Trâu Văn Siêu lại gây phiền toái cho mình, cho nên hắn chỉ khẽ gật đầu cười với Hàn Hương Di, sau đó đến bên cạnh gã tài xế, lạnh lùng nói- Là ai sai anh đến đây?Lái xe không nói lời nào, muốn làm một người tử mạng vì này, Hàn Hương Di cười khúc khích, nói- Anh Liễu, hay để em giẫm nát trứng chim của gã đi, phỏng chừng như vậy gã sẽ lúc nói, Hàn Hương Di không chút do dự giơ chân lên, định giẫm vào giữa hai chân của gã tài này thì gã thật sự hoảng sợ. Gã thật không ngờ cô bé thanh thuần này lại hung hăng như vậy, vội vàng lớn tiếng nói- Đừng giẫm, đừng giẫm, để tôi nói, tôi nói, là Trâu Văn Siêu sai tôi đến Tại sao anh ta lại sai anh đến đây? Muốn anh làm cái gì?Liễu Kình Vũ lạnh lùng Tôi cũng không biết vì sao cậu ấy lại sai tôi đến đây, nhưng cậu ấy nói muốn cho cậu một trận, đừng đánh chết là lái xe để bảo toàn mệnh căn của mình nên cái gì cũng nói Kình Vũ sau khi nghe xong, trong ánh mắt lóe ra hai tia sắc lạnh, nói- Được, anh đã nói hết rồi, tôi cũng không muốn làm khó dễ cho anh. Anh lập tức gọi điện cho Trâu Văn xe vội vàng bò dậy, lấy điện thoại di động ra bấm số của Trâu Văn Siêu, sau đó đưa di động cho Liễu Kình này, thanh âm của Trâu Văn Siêu từ trong điện thoại truyền ra- Lão Vương à, tình hình thế nào rồi? Liễu Kình Vũ bị thương ra sao?Liễu Kình Vũ lạnh lùng nói- Trâu Văn Siêu, thật ngại quá, tôi một chút cũng không sao, ngược lại gã tài xế của anh cùng đám côn đồ kia đã bị tôi giải quyết hết rồi. Chuyện này tôi sẽ ghi nhớ. Anh cũng nhớ cho kỹ, nhưng gì tôi gặp phải hôm nay, sớm muộn gì cũng có ngày trả lại cho anh hết Văn Siêu lúc ấy vô cùng sửng sốt. Lúc này y đã từ Tô gia về tới nhà mình nên không chút e dè gì, lập tức cười nói- Liễu Kình Vũ, mày đừng quá kiêu ngạo. Cho mày biết, thân phận mày tao đã điều tra rõ ràng, mày bất quá cũng chỉ là một Chủ tịch thị trấn nhỏ bé mà thôi, bố tao là Phó bí thư thành ủy, tao cũng là cấp bậc Phó phòng, cao hơn mày một bậc, muốn giết mày dễ như giết một con kiến thôi. Mày cứ chờ xem, sớm muộn gì bố mày cũng cho mày biết xong, Trâu Văn Siêu trực tiếp cúp điện thoạiHàn Hương Di ở bên cạnh nghe được Trâu Văn Siêu lại dám nói như vậy với Liễu Kình Vũ, lúc ấy mày liễu dựng thẳng, mắt trợn lên, vô cùng tức giận nhìn Liễu Kình Vũ nói- Anh Liễu, hay chúng ta đến nhà để cho tên khốn kiếp này một trận đi. Con bà nó, con trai của Phó bí thư thành ủy làng nhàng mà dám lên mặt với anh sao? Em sẽ dùng cây gậy này đập nát thằng nhỏ của gã.
Đợi đối phương nói xong, Liễu Kình Vũ lúc này mới nhàn nhạt nói- Đúng vậy, việc này là do tôi làm. Tên người nước ngoài vẻ mặt lo âu lập tức nói- Cậu tại sao lại có thể làm như thế? Cậu làm như thế là không công bằng với tập đoàn PELE nước Pháp chúng tôi, cậu đây là đang trả Kình Vũ mỉm cười- Không công bằng? Người Pháp các người có tư cách nói đến hai chữ công bằng sao? Nhớ năm đó, lúc nước Pháp các người cùng với các nước Mỹ, Anh gộp lại kết thành liên quân tám nước xâm chiếm Trung Quốc, các người có nói đến hai chữ công bằng không? Lúc các nước Mỹ Âu Nhật các người liên minh với nhau sử dụng vũ khí cấm dùng với Trung Quốc, các người có nói đến hai chữ công bằng không? Lúc các nước Mỹ Nhật Âu các người liên minh với nhau đưa ra các loại điều tra chống phá giá đối với Trung Quốc đồng thời lại không ngừng tiến hành các loại bán phá giá đối với Trung Quốc, các người đã từng nhắc đến hai chữ công bằng chưa?Ngay vừa rồi, anh còn luôn miệng nói với tôi cái gì mà sản phẩm của các người mở ra chỉ nhằm vào người có tiền, người có quyền, người ngoại quốc, các người đã từng nhắc đến hai chữ công bằng chưa? Sản phẩm của các người là do nhà máy Trung Quốc chúng tôi sản xuất, giá thành phẩm của mỗi một bộ không quá 100 Nhân dân tệ, sản phẩm của các người ở các nước Âu Mỹ chỉ bán vài trăm Nhân dân tệ lại ở Trung Quốc bán đến 60 đến 80 nghìn thậm chí là 150 nghìn Nhân dân tệ. Lợi nhuận gấp cả trăm lần, các người đã từng nhắc đến hai chữ công bằng chưa?Cùng tôi nói đến công bằng, anh có đủ tư cách không? Tôi nói rõ cho anh biết, tôi đây chính là trả đũa, tôi chính là muốn trừng trị các anh. Hiện tại các người cứ tận hưởng xong, Liễu Kình Vũ cười nói với Mộ Dung Thiện Tuyết- Mộ Dung Thiện Tuyết, hiện tại chúng ta có thể đi xong, Liễu Kình Vũ bước đi ra ngoài, Mộ Dung Thiện Tuyết yên lặng đi theo sau lưng Liễu Kình người mới vừa đi ra khỏi cửa hàng này, tên người nước ngoài đó vừa thấy thế liền có chút sợ hãi. Hắn vô cùng hiểu rõ, một khi để cho Tổng công ty biết được nhãn hiệu PELE sở dĩ xảy ra việc như vậy là do cửa hàng bên này của mình gây ra phiền phức, bản thân không những sẽ bị khai trừ, mà e rằng còn bị kiện ra tòa, phải ngồi tù, vì vậy vội vàng chạy ra ngoài, giơ tay giữ chặt cánh tay của Liễu Kình Vũ nói- Anh bạn, đừng đi, cầu xin anh, cho tôi chút sĩ diện, đừng làm như thế nữa, tôi phục Kình Vũ gạt cánh tay đối phương ra, nhìn đến bộ dạng giận dữ nhưng lại không thể làm gì của tên người nước ngoài, cười nhạt nói- Xin lỗi, chuyện này tôi đã phân phó làm rồi, anh hiện tại xin lỗi tôi thì đã muộn rồi. Anh đừng có dây dưa nữa, nếu không tôi không dám đảm bảo có xuống tay với anh lúc nói chuyện, trong ánh mắt của Liễu Kình Vũ tràn đầy hàn người nước ngoài hoảng sợ, vội vàng lùi ra sau hai bước, nghĩ đến kết cục của mình, lại kiên trì tiến lên nửa bước, quỳ phịch xuống đất, vẻ mặt cầu xin nói- Anh bạn, cầu xin anh, ngàn vạn lần đừng làm như vậy, nếu không tôi sẽ phải ngồi tù. Tôi nói thật với anh, đây là Tổng giám đốc tòa cao ốc này gọi điện cho tôi, bảo cửa hàng chúng tôi phải làm như vậy. Ông ta hứa chỉ cần chúng tôi làm nhục anh cùng cô gái kia một chút, ông ta sẽ ưu đãi giảm một nửa tiền thuê cả năm cho chúng tôi. Tôi nhất thời bị ma xui quỷ ám mới đáp ứng ông ta. Anh bạn, cầu xin anh, ngàn vạn lần đừng làm như vậy. Sau khi tên người nước ngoài nói xong, Liễu Kình Vũ sửng sốt. Hắn thật không ngờ, sự tình lại là như vậy. Thậm chí có người muốn nhằm vào mình và Mộ Dung Thiện Tuyết. Vậy người đằng sau này rốt cuộc là ai. Mình ở thành phố Yến Kinh vô cùng ít xuất hiện, hơn nữa mình hôm nay mới đến thành phố Yến Kinh, nên sẽ không đắc tội với đến đây, Liễu Kình Vũ trực tiếp lấy điện thoại di động ra bấm số của Lưu Tiểu Bàn- Lưu Tiểu Bàn, điều tra cho tôi một chút về bối cảnh cao ốc Long Thiên, đặc biệt là bối cảnh và thân phận của Tổng giám đốc cao ốc Long Thiên- Được rồi, em lập tức đi điều phút sau, điện thoại của Lưu Tiểu Bàn gọi đến- Đại ca, điều tra ra rồi, cao ốc Long Thiên này là sản nghiệp của Đàm Đàm gia?Liễu Kình Vũ sửng sốt, hắn thực sự không có ấn tượng gì với Đàm Tiểu Bàn gật gật đầu nói- Đúng vậy, chính là Đàm gia. Đại ca không hiểu rõ lắm gia tộc này cũng rất bình thường. Đàm gia là gia tộc mới nổi trong những năm gần đây. Gia tộc này lấy nông dược làm chính, ngành kinh doanh chủ yếu là thuốc trừ sâu, giống cây trồng, phân hóa học. Trong gia tộc có người trong quan trường và thương trường. Gia tộc này mặc dù không lớn, nhưng lại có một mạng lưới quan hệ lớn, tuy nhiên thế hệ đắc thế tương đối khiêm tốn, song thế hệ trẻ của gia tộc bọn họ lại vô cùng kiêu ngạo. Đại ca, không phải là bọn chúng cùng anh xảy ra mâu thuẫn xung đột chứ?Liễu Kình Vũ sau khi nghe Lưu Tiểu Bàn nói xong, thoáng nhớ lại một lần, gật gật đầu nói- Hình như buổi trưa hôm nay có cùng với một người trẻ tuổi tên Đàm Kiệt xung đột một chút. Lưu Tiểu Bàn gật gật đầu nói- Đúng rồi, Đàm Kiệt là một tên kiêu ngạo nhất của Đàm gia, trong đám con ông cháu cha cũng vô cùng kiêu ngạo. Tuy nhiên gã ở trong đám đấy thứ bậc tương đối thấp. Đại ca, có muốn hay không để em ra tay đối phó với gã?Liễu Kình Vũ khoát tay nói- Thôi bỏ đi, tôi hiện tại đang ở trong quan trường, làm việc vẫn nên khiêm tốn một chút mới tốt. Lần này tôi không chấp nhặt với Tiểu Bàn vốn dĩ còn muốn nói điều gì, nhưng nghe thấy đại ca nói như vậy, liền không nói gì ra, đối với Liễu Kình Vũ mà nói, Đàm Kiệt có kiêu ngạo nữa thì chẳng qua cũng chỉ là một tên ma cà bông mà thôi. Hơn nữa hiện tại Cha mình cũng đã bắt đầu tiến vào thời khắc mấu chốt nhất trên con đường làm quan, lúc này, bản thân vẫn là nên khiêm tốn mới tốt. Suy cho cùng trong quan trường, một vấn đề rất nhỏ nếu bị phóng đại lên, đều có thể trở thành một cọng rơm cuối cùng áp đảo con lạc đà. Hơn nữa, Đàm Kiệt trong cái nhìn của Liễu Kình Vũ chẳng qua chỉ là một đứa trẻ hư chưa trưởng thành mà thôi, căn bản không có đặt gã trong mắt. Hơn nữa Liễu Kình Vũ tin tưởng, nếu Đàm Kiệt đủ thông minh, mình đã ra tay dạy dỗ tập đoàn PELE của Pháp, gã phải biết mình là không dễ chọc vào, cũng phải nhớ điều đó. Hơn nữa tập đoàn PELE của Pháp bị mình trực tiếp đuổi khỏi đa số các trung tâm thương mại cao cấp ở thành phố Yến Kinh, tổn thất của nó cũng đủ thê thảm và nghiêm trọng. Mà người khởi xướng sự việc lại là Tổng giám đốc của cao ốc Long Thiên, chắc chắn rằng tập đoàn PELE nhất định sẽ cùng Đàm gia nói chuyện, về phần kết quả thì Liễu Kình Vũ không quan khi nói chuyện điện thoại xong, Liễu Kình Vũ cùng Mộ Dung Thiện Tuyết cất bước đi ra ngoài, tên người nước ngoài kia nhìn thấy Liễu Kình Vũ sắp đi, lập tức nôn nóng- Anh bạn, anh không thể làm như thế, tôi cái gì cũng nói rồi, anh tha cho tôi Kình Vũ cười nhạt- Xin lỗi, tôi từ trước đến giờ không dễ dàng thay đổi quyết định của mình. Anh vẫn là nên tìm người của cao ốc Long Thiên nói chuyện xong, Liễu Kình Vũ không chút do dự xoay người rời khỏi cao ốc Long Thiên, đi vào trong chỗ để xe, đi đến trước xe của mình, lông mày Liễu Kình Vũ lập tức nhíu chặt lại, sắc mặt có vẻ vô cùng âm Dung Thiện Tuyết nhìn thấy xe của Liễu Kình Vũ thê thảm như vậy, đôi mày thanh tú cũng khẽ chau của Liễu Kình Vũ đã bị đập đến vô cùng thê thảm kính của cửa xe hoàn toàn vỡ vụn, lốp xe đều bị xịt lốp, đèn pha của xe đều bị vỡ, trên thân xe khắp nơi đều lồi lõm, trên thân xe còn dùng sơn phun viết một dòng chữ “Cháu trai, mày nhất định phải chết”.Liễu Kình Vũ mỉm cười, chẳng qua nụ cười lúc này của hắn có chút Kình Vũ không cần nghĩ cũng biết chuyện này rốt cuộc là do ai nhiên Liễu Kình Vũ lúc này cũng không có nổi giận, mà nhìn đến Mộ Dung Thiện Tuyết nói- Mộ Dung Thiện Tuyết, tôi trước đưa cô trở về trường Dung Thiện Tuyết gật gật Kình Vũ chặn một chiếc taxi đưa Mộ Dung Thiện Tuyết một mạch đến cổng trường Mỹ viện Thanh Hoa, sau khi xuống xe Liễu Kình Vũ cười nói- Mộ Dung Thiện Tuyết, tài khoản QQ của cô là gì?Mộ Dung Thiện Tuyết thoáng do dự một chút, vẫn là nói số QQ của mình cho Liễu Kình Vũ, ngay lập tức xoay người rời đi, không có một tia do lại ngồi trên xe, nhìn bóng hình Mộ Dung Thiện Tuyết rời đi, trong tim Liễu Kình Vũ vậy mà có một chút không nỡ, trong ánh mắt có hơn một tia lưu dù chỉ mới tiếp xúc hai lần, nhưng Liễu Kình Vũ lại cảm giác được, trên người Mộ Dung Thiện Tuyết toát ra một loại khí chất không tranh giành không tức giận tương đối khiến hắn động tâm. Hắn nhìn qua rất nhiều cô gái thông minh lanh lợi rồi, trong đó không thiếu những người dịu dàng động lòng người, nhiệt tình như lửa, nhưng trên người bọn họ, Liễu Kình Vũ lại có thể nhìn thấu nhất cử nhất động của bọn họ, nhìn ra được đằng sau vẻ thông minh lanh lợi đó của bọn họ ẩn dấu trong đáy lòng của bọn họ là những khát vọng và theo đuổi. Bọn họ cần không chỉ là tình yêu, mà hơn thế lại là danh lợi và địa nhiên, hai người Tào Thục Tuệ và Tần Duệ Tiệp không ở trong đám này, Liễu Kình Vũ hiểu rõ, hai cô gái này người bọn họ coi trọng là mình. Lấy thân phận và bối cảnh của hai người này, người bình thường rất khó lọt vào trong mắt bọn họ. Mặc dù hai cô gái này có lúc sẽ thông qua một vài chi tiết để cảm động mình, nhưng Liễu Kình Vũ lại trước sau không có loại cảm giác như hôm nay. Đó là một loại cảm giác không nỡ phát ra từ sâu trong tim. Trong khoảnh khắc lái xe chầm chậm rời đi kia, Liễu Kình Vũ cảm thấy bản thân vậy mà có cảm giác cô đường, dòng xe tấp nập, mà Liễu kình Vũ lại cảm thấy bản thân giống như một linh hồn cô độc, trong cảnh ồn ào huyên náo lại lang thang cô độc, dòng xe khắp nơi giống như không khí, hư vô mờ mịt như lúc đó, điện thoại di động của Liễu Kình Vũ đột nhiên vang lên, đưa Liễu Kình Vũ từ trong trạng thái bất ngờ xảy ra đó tỉnh thoại là Lưu Tiểu Bàn gọi tới- Đại ca, em vừa mới điều tra ra, xe của anh là bị người của Đàm Kiệt đập. Gã hiện tại đang cùng với một đám bạn bè hư hỏng đánh golf , theo thói quen của bọn chúng, buổi tối sẽ đi đến quán bar Đức Long uống rượu và chơi Kình Vũ gật gật đầu- Được rồi, cậu phái người theo dõi gã. Buổi tối chúng ta cũng đi đến quán bar kia một khi cúp điện thoại, Liễu Kình Vũ trực tiếp lái xe chạy đến tập đoàn Hoa đoàn Hoa An là mấy năm trước lúc Liễu Kình Vũ lên đại học, sử dụng phần mềm soạn thảo để kiếm lợi nhuận, bỏ vốn thành lập công ty. Khi đó, do hai người Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Bàn phụ trách kinh doanh, hai người Hắc Tiểu Nhị, Hàn Hương Di đều có cổ phần phân chia hoa hồng. Lúc trước chủ yếu là do hai người Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Bàn quản lý. Về sau sau khi Liễu Kình Vũ tham gia quân đội, công ty này hoàn toàn do Lưu Tiểu Bàn quản lý. Vốn dĩ cha của Lưu Tiểu Bàn là Lưu Ung muốn Lưu Tiểu Bàn theo nghiệp chính trị, nhưng Lưu Tiểu Bàn hứng thú đối với chính trị không lớn, về sau hoàn toàn theo nghiệp kinh doanh, tập trung toàn bộ tinh lực để quản lý Tập đoàn Hoa An. Dưới sự quản lý của Lưu Tiểu Bàn, Tập đoàn Hoa An dần dần phát triển lớn mạnh. Hiện tại đã phát triển thành tập đoàn tài chính tổng hợp lấy nông nghiệp, lâm nghiệp, chăn nuôi, thủy sản và sản xuất thực phẩm làm nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu. Mục tiêu lúc đầu của Liễu Kình Vũ bọn họ là lập trí tạo ra thương hiệu nông nghiệp và thương hiệu thực phẩm thuộc về Trung Quốc mình, bảo đảm an toàn lương thực thực phẩm trong nước. Nhưng mà, Lưu Tiểu Bàn nào biết đâu rằng, cùng chuyến trở về Yến Kinh của Liễu Kình Vũ lần này, tập đoàn Hoa An của gã lại đối mặt với thử thách sinh tử khốc liệt.
Nguồn Katsuji Nakazawa, “Xi Jinping’s path to greater power goes through Taiwan,” Nikkei Asia, 17/11/2022 Biên dịch Nguyễn Thị Kim Phụng Chủ tịch Trung Quốc đã không hé lộ cho Joe Biden về con đường trở thành lãnh tụ trọn đời’ của mình. Kể từ cuối tháng 10, nhiều công ty nước ngoài hoạt động tại Đài Loan đã bắt đầu chuẩn bị kế hoạch sơ tán trong trường hợp chiến tranh nổ ra. Cuộc tranh luận tại Đại hội toàn quốc Đảng Cộng sản Trung Quốc vừa bế mạc là phần lớn nguyên nhân dẫn đến xu hướng này. Chủ tịch Tập Cận Bình đã giành được nhiệm kỳ thứ ba với tư cách là nhà lãnh đạo tối cao, nhưng bóng ma chiến tranh vẫn còn lởn vởn đâu đó. Đó là vì Tập chưa đạt được mục tiêu lớn nhất của ông trở thành lãnh tụ trọn đời – dù ông đã đưa các đồng minh vào dàn lãnh đạo cấp cao và giành lấy quyền lực tối thượng. Các công ty nước ngoài giờ đây đang lo lắng liệu thống nhất với Đài Loan bằng vũ lực có trở thành một lựa chọn để thực hiện mục tiêu đó hay không. Thống nhất Đài Loan chắc chắn sẽ đưa Tập lên ngang hàng với Mao Trạch Đông về thành tích, và cho phép ông giành được nhiệm kỳ thứ tư tại đại hội toàn quốc tiếp theo của đảng, diễn ra vào năm 2027. Hơn nữa, giấc mơ phục hồi chức vụ chủ tịch đảng – mà Mao đã nắm giữ cho đến khi qua đời – cuối cùng có thể trở thành sự thật thông qua một cuộc sửa đổi điều lệ đảng quyết liệt hơn nữa trong 5 năm tới Bộ máy ra quyết định hàng đầu của Trung Quốc hiện đều là đồng minh của Tập Cận Bình. Ảnh của Yusuke Hinata Tập Cận Bình đã thể hiện rằng ông không có vấn đề gì với việc bỏ qua tính hợp lý kinh tế để theo đuổi “thịnh vượng chung.” Nhà lãnh đạo dường như không hề lo lắng trước tình cảnh suy thoái kinh tế mà các chính sách của ông đã gây ra. Cách tiếp cận cứng rắn này khiến mọi người tự hỏi liệu ông có tiếp tục hành động phi lý tính trong chính sách an ninh và tiến hành thống nhất với Đài Loan hay không. “Kể từ nửa cuối tháng 10, chúng tôi đã nhận được vô số câu hỏi từ trụ sở chính, về kế hoạch duy trì hoạt động kinh doanh của chúng tôi,” giám đốc điều hành một công ty nước ngoài tại Đài Loan cho biết. “Thật khó để hoàn thành bất kỳ công việc nào.” Các công ty nước ngoài hoạt động ở Trung Quốc đại lục cũng chia sẻ nỗi lo này, đặc biệt là ở tỉnh Phúc Kiến, ngay bên cạnh Eo biển Đài Loan. Liệu thống nhất với Đài Loan có xảy ra vào năm 2027? Không chỉ là thời điểm tổ chức đại hội toàn quốc tiếp theo của đảng, 2027 cũng là năm Trung Quốc kỷ niệm 100 năm thành lập quân đội. Nếu tồn tại nguy cơ chiến tranh, dù nhỏ đến đâu, các công ty đa quốc gia hoạt động ở cả hai bờ Eo biển Đài Loan sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc cẩn thận lập kế hoạch sơ tán và kế hoạch duy trì hoạt động kinh doanh. Trong một báo cáo trước đại hội toàn quốc hồi tháng trước, ngày 16/10, Tập tuyên bố rằng Trung Quốc “sẽ không bao giờ hứa hẹn từ bỏ việc sử dụng vũ lực” đối với Đài Loan. Đây là lần đầu tiên ông đề cập đến việc sử dụng vũ lực trong một báo cáo trước đại hội đảng. Dù ông cũng nói rằng Trung Quốc “sẽ tiếp tục phấn đấu vì sự thống nhất trong hòa bình với sự chân thành và nỗ lực cao nhất,” đoạn này đã không nhận được nhiều sự chú ý. Điều này cũng dễ hiểu, vì ông cứ nhắc đi nhắc lại về “an ninh” – gợi nhớ đến thời đại Mao Trạch Đông. Hơn nữa, toàn văn điều lệ đảng sửa đổi – được công bố bốn ngày sau đại hội – nói rằng Trung Quốc sẽ “kiên quyết phản đối và ngăn chặn những phần tử ly khai tìm kiếm độc lập cho Đài Loan’.” Ở Trung Quốc, điều lệ đảng được đặt trên hiến pháp của đất nước. Điều lệ đảng không chỉ ràng buộc tất cả các hành động của đảng mà còn ràng buộc cả các hành động của chính phủ Trung Quốc. Mối nguy đến từ bản sửa đổi lần này là bất kỳ hành động nào của Đảng Dân Tiến của Đài Loan đều có thể bị Bắc Kinh coi là một động thái hướng tới độc lập, và vì thế việc sử dụng vũ lực sẽ có lý do chính đáng. Tập Cận Bình và Joe Biden, hai người đàn ông đã từng đi công du cùng nhau trong sáu ngày, giờ đây đang vạch ra những lằn ranh đỏ và yêu cầu đối phương không được vượt qua chúng. © Reuters Giữa bối cảnh đầy căng thẳng, Tập và Tổng thống Mỹ Joe Biden đã có cuộc hội đàm trực tiếp đầu tiên tại Bali, Indonesia, vào thứ Hai ngày 14/11/2022. Trong cuộc họp kéo dài ba giờ, Tập nhấn mạnh với Biden rằng vấn đề Đài Loan là “lợi ích cốt lõi nhất trong các lợi ích cốt lõi của Trung Quốc” và là “cơ sở cho nền tảng chính trị của quan hệ Trung-Mỹ.” Ông nhấn mạnh đó là “lằn ranh đỏ đầu tiên không được phép vượt qua trong quan hệ Trung-Mỹ.” Biden sau đó nói với các phóng viên “Tôi không nghĩ rằng phía Trung Quốc sẽ có bất kỳ nỗ lực nào trong tương lai gần nhằm xâm chiếm Đài Loan.” Nhưng chẳng đời nào Tập lại tiết lộ cho Biden lộ trình thống nhất Đài Loan. Làm như vậy có nghĩa là từ bỏ một bí mật quốc gia, đồng thời làm mất uy lực của một vũ khí chính trị mà ông dự định sẽ sử dụng ở chính trường trong nước trong vòng 5 năm tới. Cuối cùng thì, liệu có một chiến dịch nào dành cho Đài Loan hay không, chỉ có một người biết, và đó chính là bản thân Tập. Trung Quốc từ lâu đã tuyên bố rằng vấn đề Đài Loan là công việc nội bộ của Trung Quốc. Nhưng sự thật còn hơn thế. Đó là công việc của riêng Tập, có liên quan mật thiết đến các trận chiến chính trị của ông. Đó là một trò chơi mà chính quyền Biden có rất ít hoặc thậm chí không có ảnh hưởng. Cuộc gặp ở Bali còn mang tính lịch sử vì nó đã chính thức chấm dứt những nỗ lực kéo dài hàng thập niên của Trung Quốc nhằm thiết lập “một quan hệ kiểu mới giữa các cường quốc” với Mỹ. Tập đã mơ ước và theo đuổi một mối quan hệ như vậy kể từ khi trở thành nhà lãnh đạo cao nhất của Trung Quốc vào năm 2012. Một năm sau, ông đề xuất ý tưởng về việc hai cường quốc cùng lãnh đạo thế giới với Tổng thống Barack Obama. Joe Biden và Tập Cận Bình, 11 năm trước tại Bắc Kinh. © Tân Hoa Xã/Kyodo Năm 2011, Phó Chủ tịch Tập và Phó Tổng thống Biden đã đi công du cùng nhau và thiết lập mối quan hệ cá nhân thân thiết. Sau khi hội đàm với Tập, Biden và cháu gái Naomi đã thưởng thức bữa trưa tại Nhà hàng Yaoji Chaogan lâu đời, nằm gần Cổ Lâu, hay Tháp Trống, một khu phố cổ của thủ đô Bắc Kinh. Món ăn nổi bật trong thực đơn của nhà hàng là chaogan, một món ăn quen thuộc với những người dân Bắc Kinh bình thường, được chế biến bằng cách hầm gan và ruột heo. Tập đã đi cùng Biden trong phần lớn chuyến công du sáu ngày của ông tại Trung Quốc, gồm cả lúc đi thăm Thành Đô, ở tỉnh Tứ Xuyên phía tây nam đất nước. Bầu không khí khi đó rất thoải mái. Năm 2020, khi đã chắc chắn rằng Biden sẽ tiếp quản vị trí tổng thống Mỹ từ tay Donald Trump – một người khó đoán – Tập có lẽ đã cảm thấy nhẹ nhõm, vì nghĩ rằng mình biết rõ về Biden. Tuy nhiên, tương tự như việc bản thân Tập đã thay đổi, Biden cũng đã thay đổi hoàn toàn sau khi chuyển đến Nhà Trắng vào tháng 1/2021, áp dụng chính sách cứng rắn hơn với Trung Quốc so với những người tiền nhiệm. Tập biết rõ rằng giấc mơ về “quan hệ giữa các cường quốc” với một nước Mỹ của Biden là không thể. Ông thậm chí chẳng buồn đề cập đến nó trong cuộc họp ở Bali. Tập Cận Bình đã đổi hướng vào tháng 4 khi đề xuất Sáng kiến An ninh Toàn cầu trong bài phát biểu quan trọng được phát qua video tại lễ khai mạc hội nghị thường niên của Diễn đàn Bát Ngao về Châu Á ở tỉnh Hải Nam. Đề xuất hoành tráng, bao trùm toàn thế giới này gợi nhớ đến các đế chế Trung Quốc cổ đại, trải dài khắp nửa phía đông của lục địa Á-Âu, với các nước chư hầu vươn tới Thái Lan và Ấn Độ ngày nay. Cái gọi là sáng kiến an ninh của Tập cũng liên quan mật thiết đến chiến lược dần dần truyền bá sự hiện đại hóa kiểu Trung Quốc – vốn đã được nhấn mạnh tại đại hội đảng – như một mô hình phát triển cho phần còn lại của thế giới. Động thái này và nhiều động thái khác chủ yếu nhằm tăng cường quan hệ với các nước mới nổi và đang phát triển, đặc biệt là ở châu Á và châu Phi. Chúng cũng được liên kết với Sáng kiến Vành đai và Con đường do Trung Quốc lãnh đạo, kêu gọi tạo ra một vùng kinh tế lớn nối liền Trung Quốc và châu Âu bằng đường bộ và đường biển. Sau khi kết luận rằng Trung Quốc và Mỹ sẽ không sớm trở thành đối tác thân thiết, Tập đang cố gắng giành được sự hợp tác từ các nước mới nổi và đang phát triển. Máy bay của Bộ Tư lệnh Chiến khu Đông Bộ của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc tiến hành các cuộc tập trận xung quanh Đài Loan vào ngày 7/8, vài ngày sau khi Chủ tịch Hạ viện Mỹ Nancy Pelosi đến thăm Đài Bắc. © Tân Hoa Xã/AP Không đời nào Biden – người đang buộc phải thắt chặt dòng chảy chất bán dẫn và các công nghệ tiên tiến khác sang Trung Quốc – sẽ đồng ý với đề xuất Sáng kiến An ninh Toàn cầu của Tập. Trong cuộc gặp ở Bali với Tập, Biden nói rằng ông không muốn chứng kiến sự phân tách kinh tế Mỹ-Trung. Nhưng chính trị quốc tế đang đi theo hướng ngược lại với câu nói của Biden. Cuộc gặp Biden-Tập đã kết thúc mà không có bất kỳ tiến triển nào trong việc thu hẹp những khác biệt sâu sắc về vấn đề Đài Loan. Các công ty nước ngoài hoạt động ở cả hai bờ Eo biển Đài Loan sẽ tiếp tục phải cập nhật các kế hoạch duy trì kinh doanh của họ. Việc Tập không thể trở thành “lãnh tụ trọn đời” tại đại hội toàn quốc vừa bế mạc đã tạo ra một sự mất cân bằng trong nền chính trị trong nước của Trung Quốc. Và nó là một vấn đề đe dọa an ninh thế giới. Cộng đồng thế giới không có lựa chọn nào khác ngoài việc tự chuẩn bị cho một cuộc khủng hoảng vĩnh viễn, mà bề ngoài là về vấn đề Đài Loan, chí ít là trong 5 năm tới. Katsuji Nakazawa là nhà báo và biên tập viên cấp cao của Nikkei, hiện sinh sống tại Tokyo. Ông đã dành bảy năm làm phóng viên thường trú ở Trung Quốc và sau đó trở thành trưởng văn phòng Trung Quốc. Ông đã nhận Giải Nhà báo Quốc tế Vaughn-Ueda năm 2014.
Ngay trong lúc đám người Ngưu Kiến Quốc thẩm vấn Liễu Kình thành phố Yến Kinh, trong một tòa biệt thự được canh gác cẩn viện số Phi, cha của Liễu Kình Vũ Liễu Kình Vũ mang họ mẹ, mẹ của hắn là Liễu Mi Yên lẳng lặng ngồi trên ghế sô pha. Ở bên cạnh Lưu Phi là vài vị cán bộ tham mưu cao cấp ngồi vây quanh ở hai bên ông người này gồm có Hắc Tử vừa mới thăng chức làm Tổng tham mưu trưởng, Cố vấn chính trị cao cấp Gia Cát Phong, Cố vấn tài chính cấp cao Tôn Quảng Diệu, còn có vị lãnh đạo mập mạp Lưu Ưng vừa mới thăng chức làm Bộ trưởng bộ Công an, là bạn thời đại học của Lưu Phi, Hồng Khắc - Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn hệ thống thông tin lớn nhất Trung Hoa, Chủ tịch tập đoàn giải trí lớn nhất Trung Hoa - Hàn Như Siêu, cũng chính là cha của tiểu ma nữ đánh lén Hàn Hương người nói chuyện cũng đã được một thời gian rồi. Lúc trước Hàn Như Siêu đang thuật lại một chút tình hình của Liễu Kình Vũ ở thành phố Thương Sơn. Thứ nhất là thuật lại chuyện Liễu Kình Vũ gấp rút tiếp viện tiểu ma nữ Hàn Hương Di, thuật lại sự tình Liễu Kình Vũ cứu Hàn Hương Di từ tay đám người của Đổng Thiên Bá. Mọi người sau khi nghe xong tất cả đều vừa lòng gật Hàn Như Siêu nói xong, Gia Cát Phong nhìn về phía Lưu Phi trầm giọng nói- Lão Lưu à, tôi vừa mới nhận được tin tức, thằng nhóc Liễu Kình Vũ này ở bên huyện Cảnh Lâm vì bảo vệ lợi ích của dân chúng mà đấu tranh rất gay gắt với bộ máy lãnh đạo địa phương. Nhất là sau khi nó mời được tập đoàn đầu tư Tiên Phong đến đầu tư, khai thác khu du lịch núi Thúy Bình, bộ máy lãnh đạo địa phương vì tranh giành lợi ích kinh tế và lợi ích chính trị mà mưu kế gì cũng đã sử dụng ra hết. Bây giờ Liễu Kình Vũ vì bảo vệ lợi ích của dân chúng mà bị đối phương hãm hại, bị bên Ủy ban kỷ Luật mang đi rồi. Anh xem có cần tìm người của tỉnh Bạch Vân qua hỏi một chút không?Lưu Phi nhướn mày, thanh âm bình tĩnh nói- Không cần hỏi, nếu như ngay cả một chút thủ đoạn nhỏ nhoi như vậy của đối phương mà thằng nhóc cũng không đối phó được, vậy nó còn có thể lăn lộn trong trốn quan trường hay sao. Rất nhiều người cho rằng làm quan vì dân làm chủ rất dễ dàng. Trên thực tế, những người làm quan ai mà lại không muốn vì dân làm chủ, nhưng việc này nói ra thì dễ mà làm thì lại không hề dễ chút nào. Bởi vì có nhiều lúc, địa phương có lợi ích liền có người nhòm ngó, thậm chí có lúc có cả quan viên nhòm ngó. Muốn vì dân chúng làm chủ, vì dân chúng mà tranh giành lợi ích, nhất định phải thích ứng được với các loại hình thức tranh đấu. Trước tiên cứ để cho thằng nhóc rèn luyện cho tốt đã. Nghe Lưu Phi nói như vậy, Gia Cát Phong cũng không nói gì nữa. Ông ta biết rằng, thực ra trong lòng vị lão đại này của mình, Liễu Kinh Vũ là bảo bối cực kỳ quý báu. Ông ta tận mắt nhìn thấy năm đó lúc Liễu Kình Vũ còn nhỏ, Lưu Phi thân là quan chức cấp cao của Đảng, vì để cho Liễu Kình Vũ vui vẻ, lại làm ngựa cho Liễu Kình Vũ chơi cưỡi ngựa. Chỉ có điều Liễu Kình Vũ dần dần trưởng thành, loại tình thương cha con này của Lưu Phi đối với Liễu Kình Vũ cũng dần trở nên cụ thể hơn, đối với Liễu Kình Vũ yêu cầu cũng ngày càng cao hơn. Người làm cha nào mà không thương con cái, thế nhưng Lưu Phi lại hết lần này tới lần khác để cho Liễu Kình Vũ tự mình giải quyết vấn đề khó khăn của bản thân, làm việc này cần phải có bao nhiêu quyết tâm đây! Kỳ thật, Lưu Phi nếu như muốn giải quyết khó khăn của Liễu Kình Vũ, chỉ là vấn đề của một lời nói, thế nhưng ông ta một câu cũng không chịu nhiều lời. Lão đại vì muốn cho Liễu Kình Vũ mau chóng trưởng thành có thể nói là quá hao tổn tâm huyết đó, các vị anh em lại mỗi người nói một chút chuyện gần đây. Nội dung sự việc đều liên quan tới các lĩnh vực tương đối quan trọng, khiến cho mặt tin tức của Lưu Phi càng thêm mở rộng. Lưu Phi bây giờ tuy quyền cao chức trọng nhưng trong lòng ông vẫn là dân chúng. Ông mỗi tuần đều giành thời gian cùng các anh em tụ tập, để có được một số thông tin gắn bó mật thiết với dân chúng trong một số lĩnh vực từ miệng của bọn họ. Bởi vì thời gian này ông đang tiến hành một số quyết sách, nếu như có thể thâm nhập càng sâu thực tế thì càng cân nhắc được lợi ích thiết thân của người mọi người sắp tan họp, Lưu Phi dặn dò Gia Cát Phong một câu- Gia Cát Phong, tuy rằng chúng ta không nhúng tay vào việc của Liễu Kình Vũ, nhưng nó ở bên đó có bất cứ chuyện gì phải kịp thời nói cho tôi biết, để cho tôi còn biết Cát Phong gật trong phòng khách của Ủy ban kỷ luật. Trên hành lang, một nhân viên công tác trên tay bưng ba chén trà đi vào trong phòng thẩm vấn. Như thường lệ cô đem hai chén trà trong số đó đặt trước mặt Phó Trung Toàn và Hà Chí Hoa, một chén khác rót thêm trà đặt trên bàn sát về phía Liễu Kình Vũ, sau đó quay người đi ra khi Hà Chí Hoa nhẹ nhàng cầm lấy chén trà thưởng thức một ngụm, cười nói với Liễu Kình Vũ- Liễu Kình Vũ, chúng ta nghỉ ngơi chút đã, uống cốc trà, sau đó chúng ta lại tiếp tục tiến thấy cốc trà, sắc mặt của Liễu Kình Vũ lúc này mới có chút hòa hoãn, nhẹ nhàng gật gật đầu nói- À, lúc này mới giống lời nói nha, Liễu Kình Vũ tôi cũng không phải là đối tượng khởi tố, các người sao có thể đối đãi với tôi giống như đối tượng khởi tố được!Hà Chí Hoa vẻ mặt ngậm cười nói- Đúng vậy đúng vậy, chuyện này là do chúng tôi nhầm phương hướng trước rồi. Chủ nhiệm Ngưu vừa mới gọi chúng tôi ra ngoài phê bình một trận xong, ông ấy có việc đi trước rồi. Bây giờ do hai người chúng tôi phụ trách phối hợp cùng cậu tiến hành điều tra, hy vọng Chủ tịch thị trấn Liễu có thể phối hợp với chúng tôi tốt một chút. Nào, uống trà đi, vừa uống vừa nói Kình Vũ đứng dậy, cất bước đi tới, bàn tay to hướng về phía chén trà, bưng chén trà thấy Liễu Kình Vũ nâng chén trà lên, trong lòng Hà Chí Hoa kêu gào một cách vui sướng, thầm nghĩ trong lòng “Liễu Kình Vũ à Liễu Kình Vũ, tuy rằng cậu rất mạnh mẽ, nhưng đợi sau khi cậu uống xong cốc trà đó, hôn mê rồi, chúng tôi chỉ cần khống chế cậu. Đến lúc đó, chính là Phượng hoàng rụng lông, lão hổ không răng, lúc đó chúng tôi tùy ý hành hạ”.Có điều tuy rằng trong lòng gã hận Liễu Kình Vũ đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng biểu hiện trên mặt y vô cùng bình tĩnh, nhìn thấy Liễu Kình Vũ bưng chén trà lên, ông ta mỉm cười nâng chén trà lên nói- Nào, Chủ tịch thị trấn xong, gã nâng chén trà lên nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm. Sau đó, y thấy Liễu Kình Vũ đem chén trà đưa tới bên này, ở thị trấn Quan từ sau khi Liễu Kình Vũ bị mang đi, toàn bộ thị trấn Quan Sơn liền nổ tung là sau khi Liễu Kình Vũ bị Ủy an kỷ luật đưa đi, người dân ở trong bệnh viện đã đem tin tức này nói cho người thân trong thị trấn biết. Rất nhanh, gần như toàn bộ người dân của cả thôn đều biết tin này, dân chúng của toàn thôn Du Thụ thật sự phẫn nộ rồi!Nhất là trưởng thôn Triệu Hải Cường, toàn bộ sự việc Liễu Kình Vũ trải qua ở thôn Du Thụ của bọn họ ông ta đều tận mắt chứng kiến. Ai dám nói Liễu Kình Vũ có bất luận hành vi vi phạm kỷ luật nào, ông ta là người đầu tiên không đồng ý. Nhưng bây giờ, Liễu Kình Vũ lại vì thôn Du Thụ của bọn họ mà bị Ủy ban kỷ luật mang Hải Cường thật sự rất phẫn nộ! Các thôn dân của thôn cũng rất phẫn Hải Cường trực tiếp cầm cái loa lớn vặn volume hết cỡ nói- Các vị bà con, Chủ tịch Liễu vì bảo vệ cho em trai tôi là Triệu Hải Ba, vì bảo vệ cho lợi ích của dân chúng thôn Du Thụ chúng ta, mà bị Ủy ban kỷ luật mang đi rồi, tôi cảm thấy rất phẫn nộ. Một vị Chủ tịch thị trấn tốt như Chủ tịch Liễu Kình Vũ chúng ta đi đi đâu mà tìm được đây. Nếu như Chủ tịch Liễu tốt như vậy mà còn bị khởi tố, vậy thì còn ai có thể đảm bảo lợi ích cho thôn dân chúng ta nữa đây. Tôi Triệu Hải Cường quyết định, thà rằng không làm trưởng thôn này, tôi cũng phải vì Chủ tịch Liễu mà đòi lại công đạo. Tôi muốn cùng gia đình của tôi kiến nghị lên Huyện. Tôi muốn lãnh đạo Huyện ủy trả lại công đạo cho Chủ tịch Liễu. Chúng ta tuyệt đối không cho phép những người lãnh đạo một lòng một dạ vì nhân dân phục vụ như Chủ tịch Liễu bị người ta hãm hại. Tôi lập tức lấy xe tải của nhà tôi đi lên Huyện, có ai đồng ý đi cùng tôi thì đến cửa nhà tôi tập hợp. Ai có xe đi xe, không có xe thì ngồi xe tải nhà tôi cùng đi. Hai mươi phút sau xuất khoảng thời gian ngắn, toàn bộ dân chúng thôn Du Thụ đều sục sôi cả lên, tình cảnh hỗn loạn. Đừng thấy lúc Liễu Kình Vũ với đám La Cương đánh nhau, những thôn dân này còn im lặng xem náo nhiệt, nhưng sau khi bọn họ nghe xong những lời nói này của Triệu Hải Cường thì tất cả mọi người lại nhiệt huyết sôi trào. Bọn họ cũng tận mắt chứng kiến Liễu Kình Vũ vì bảo vệ Triệu Hải Ba, vì bảo vệ lợi ích của bọn họ nên mới xung đột với đám người của La nên, lúc này đây Triệu Hải Cường xem như được rất nhiều người ủng hộ. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn thôn không ít nhà đều cử người đi đến cửa nhà Triệu Hải Cường tập giờ khắc này, ở một gia đình thôn dân bình thường cách nhà Triệu Hải Cường không xa, con trai của Điền Lão Xuyên - Trưởng thôn thôn Mã Lan là Điền Tiểu Xuyên đang ăn cơm ở nhà bố vợ, sau khi nghe thấy những lời này của Triệu Hải Cường trên loa phát thanh thì liền nổi rằng anh ta không biết vì sao Liễu Kình Vũ bị Ủy ban kỷ luật mang đi, nhưng anh ta biết rằng một vị Chủ tịch thị trấn tốt như Liễu Kình Vũ, một lòng một dạ vì lợi ích dân chúng thì không nên hưởng “chế độ đãi ngộ” như vậy. Cho nên, anh ta trực tiếp đập đôi đũa xuống bàn ăn, tức giận nói- Đám cẩu quan này, luôn làm ra những chuyện khiến người tốt phải chịu oan uổng như vậy, thật ghê tởm. Không được, tôi phải nghĩ ra biện pháp đòi lại công đạo cho Chủ tịch thị trấn Liễu mới bộ dạng nổi giận đùng đùng như vậy của Điền Tiểu Xuyên, bố vợ anh ta nói- Tiểu Xuyên à, con dù sao cũng chỉ là một dân đen thôi, ngay cả Chủ tịch thị trấn Liễu cũng chưa giải quyết được việc này, con có thể có biện pháp gì chứ?Điền Tiểu Xuyên nghe bố vợ nói như vậy, lập tức đắc ý nói- Cha, cha có thể còn chưa biết, Điền Tiểu Xuyên con có thể là người rất có ích đấy. Trước đây khi Chủ tịch Liễu lãnh đạo thôn dân Mã Lan chúng con đắp đê ngăn lũ, con liền dùng điện thoại thu lại hình ảnh của anh ấy, sau đó con còn đem video đó gửi tới hòm thư của Bí thư thành ủy và Phó chủ tịch thành phố. Về sau Chủ tịch huyện Tiết mang người xuống tiến hành khen ngợi Bí thư Thạch, cuối cùng Phó chủ tịch thành phố Đường xuống, người khen ngợi lại là Liễu Kình Vũ. Con đoán những đoạn video này của con có tác dụng rồi. Lúc đó, con vừa hay lại nhìn thấy Chủ tịch thị trấn Liễu thi thố tài năng, con liền trốn trong đám đông dùng di động vừa quay vừa chụp lại. Con luôn cảm thấy những người tốt như Chủ tịch thị trấn Liễu nên nhận được khen thưởng. Con muốn đem những video này một lần nữa gửi đến mấy vị lãnh đạo kia. Con còn tung video này lên mạng, cho cư dân mạng cả nước phân xử. Một vị quan tốt như Chủ tịch Liễu, Ủy ban kỷ luật dựa vào cái gì mà mang anh ấy đó, trong ánh mắt khiếp sợ của toàn bộ mọi người trong nhà vợ, Điền Tiểu Xuyên mở máy tính ở nhà cha vợ ra, kết nối di động với máy tính thông qua mạng internet, trước sau lần lượt gửi tới hòm thư của Bí thư thành ủy và Phó chủ tịch thành phố Đường Kiến Quốc, sau đó lại đưa video lên các diễn đàn quen thuộc của mình, kết hợp với một tiêu đề hết sức chấn động lòng người “Chủ tịch thị trấn một lòng vì dân, không sợ kẻ ác, lại bị Ủy ban kỷ luật bắt đi, dân chúng thật đau xót mà!”
Đọc 365 0 Tác giả Mộng Nhập Hồng Hoang Thể loại Quan Trường Trạng thái Updating Cùng đọc truyện Đỉnh Cao Quyền Lực của tác giả Mộng Nhập Hồng Hoang tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Đại đội trưởng đội đặc nhiệm tinh anh bậc nhất Trung Hoa khi bước chân vào chốn quan trường sẽ thế nào? Người từng vào sinh ra tử, đối mặt với hiểm nguy ngàn cân treo sợi tóc mà không hề chùn bước, khi đối mặt với những âm mưu thâm độc chốn quan trường sẽ thế nào? Thỏa hiệp hay là đấu tranh đến cùng? Hắn quan niệm “Làm quan một lần, tạo phúc bốn phương”, trong từ điển của hắn không có từ “Thỏa hiệp”. Vậy thì với tính cách thẳng thắn quyết đoán, với nắm đấm mạnh mẽ cứng rắn của mình, hắn đã làm thế nào để sống sót và thăng tiến trong chốn đầy cạm bẫy, chông gai đó? Câu trả lời sẽ có trong bộ truyện Đỉnh Cao Quyền Lực của tác giả Mộng Nhập Hồng Hoang, mời các bạn theo dõi và ủng hộ. Chương Mô tả
dinh cao quyen luc