doc mieng thanh doi

TTO - Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) cho biết thời gian gần đây, đã tiếp nhận nhiều ca nhiễm độc kim loại nặng do uống thuốc nam 'truyền miệng' kéo dài. Khi bị nhiễm độc quá nặng có thể chuyển thành ngộ độc bán cấp và cấp tính, có thể dẫn đến tử vong. 0; facebook Cách dùng: Súc miêng hàng ngày trong ít nhất 30 giây từ 1-2 lần để vệ sinh răng miệng nói chung. Dùng để làm sạch họng lấy 5 ml súc miệng trong 2 phút trong đó có 3 lần đưa xuống họng, mỗi lần khoảng 15 giây. Sau khi súc miệng xong, để nguyên, không súc lại bằng nước. Tải nhạc mới tốc độ cao, tải nhạc Mp3 trực tuyến, tải nhạc miễn phí về máy nhanh nhất với chất lượng bài hát cao nhất, các bạn có thể nghe nhạc mp3 online, download nhạc mp3, tải nhạc hình về máy chỉ với 1 click! TaiNhacMienPhi.Biz- Website nghe nhạc hay, tải nhạc mới về 2. Cách đọc răng. Khi đã nắm được cách đếm răng cơ bản thì đọc răng cũng là một việc hoàn toàn dễ dàng. Cách đọc răng không khó như mọi người thường nghĩ là phải đọc 28 - 32 chiếc răng với từng tên gọi khác nhau. Để đọc răng chính xác, bạn chỉ cần áp dụng Nào ai ngờ, để giữ 10 đầu xe trọn vẹn qua mùa dịch, ông Hiệp phải bán đi miếng đất trị giá 5 tỷ đồng ở Cần Thơ để trả nợ vay ngân hàng và lấy tiền nuôi xe, trả lương nhân viên. Chỉ ít tháng trước, giá xăng dầu bám mốc khoảng 30.000 đồng/lít đã gần như thông báo bằng Tiếng Anh. thông báo. bằng Tiếng Anh. Phép tịnh tiến thông báo thành Tiếng Anh là: announcement, inform, notice (ta đã tìm được phép tịnh tiến 25). Các câu mẫu có thông báo chứa ít nhất 11.918 phép tịnh tiến. Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Tên truyện Miệng độc thành đôi Tác giả Dung Quang Thể loại Hiện đại, oan gia, hài, sủng Reviewer Trà đào cam sả Hôm nay mình sẽ viết đôi dòng cảm nhận về bộ truyện này, bộ truyện mình thích nhất trong thể loại hài, sủng. Đây là một bộ truyện cực kì đáng đọc. Miệng độc thành đôi là câu chuyện về anh chàng tính tình quái dị, mặt dày, độc mồm độc miệng Trình Lục Dương và cô nàng Tần Chân đã nghèo mà còn gặp cái eo. Tần Chân sinh ra trong gia đình không mấy khá giả, cô phải từ bỏ việc học đại học để em trai được học ở trường quý tộc, còn bản thân thì làm nhân viên bất động sản, phải nhìn sắc mặt khách hàng mà sống. Nhiều lúc cô cũng chạnh lòng vì sự bất công của bố mẹ, chạnh lòng với sự thành công của bạn bè, nhưng nghĩ tới em trai mình cô không cảm thấy hối hận. Đọc truyện mình chẳng thể nào có cảm tình với bố mẹ Tần Chân, tại sao không lựa chọn để cho cả hai chị em cùng học đại học ở một trường bình thường mà nhất định phải hy sinh Tần Chân như vậy? Rõ ràng là trọng nam khinh nữ. Tính nhẫn nhịn, chịu đựng để kiếm tiền của Tần Chân nhiều lúc làm mình ức chế, bị người khác ức hiếp cũng nhịn, bị bạn bè lên mặt cũng nhịn, bởi vì cô không thành công như mọi người, cô chỉ là nhân viên làm công cho người khác thì làm gì có quyền kiêu ngạo. Còn Trình Lục Dương là điển hình của mẫu đàn ông cao, phú, soái nhưng tính tình cực kì khó ưa. Mình đã cười lăn cười bò khi mỗi ngày anh đến công ty là một màu trang phục, khi xanh lá, khi đỏ, khi cam, toàn những màu chói lóa. Đến nỗi mà anh được mệnh danh là "người con của cầu vồng" luôn cơ. Cả thế giới đều nghĩ anh lập dị, nhưng không ai biết anh bị mù màu, nhưng vì lòng tự tôn anh chưa bao giờ nói ra với ai, kể cả gia đình anh cũng không biết. Con người anh ngang ngược nhưng rất đáng thương, từ nhỏ đã thiếu tình thương của cha mẹ, khắc khẩu với bố, anh luôn cho rằng người anh trai giỏi giang, ngoan ngoãn từ nhỏ mới là niềm tự hào của bố mẹ, còn anh luôn sống dưới cái bóng của anh mình. Một Trình Lục Dương tưởng chừng sẽ cô độc cả đời bỗng nhiên gặp được Tần Chân khiến cuộc đời anh bỗng dưng ấm áp. Tần Chân học lái xe, trong lúc tập lái xui rủi tông trúng vào con xe đẹp xịn của tổng giám đốc Trình Lục Dương. Và duyên phận của hai người bắt đầu từ đó. Tần Chân trở thành con nợ của Trình Lục Dương, sau lại trở thành cu li bị anh hành lên bờ xuống ruộng. Từ đầu đến cuối câu chuyện là những tình huống éo le, buồn cười đến đau cả ruột. Tần Chân còn liên minh với anh chàng thư kí nói xấu Trình Lục Dương đủ kiểu. Phải nói là trình độ lầy, tưng tửng của hai người khiến mình phục sát đất. Nhưng hai con người cứng miệng, luôn khẩu chiến với nhau ấy mà lại thu hút nhau. Chỉ có ở bên nhau, họ mới là chính bản thân họ, họ nhìn thấy những mặt yếu đuối nhất của đối phương. Họ không phải là người hoàn hảo, nhưng chính là mảnh ghép hoàn hảo của nhau. Trình Lục Dương nhìn khó ưa như thế, nhưng bên trong lại rất ấm áp, luôn là người chìa tay ra đỡ lấy Tần Chân khi cô ốm, khi cô đau lòng vì mối tình đầu. Trình Lục Dương đáng ghét như thế, nhưng say rượu vào lại như đứa trẻ, đêm khuya ngồi giữa quảng trường đợi Tần Chân đến đón. Còn Tần Chân ngày thường thầm chửi rủa Trình Lục Dương lại mềm lòng khi biết mối quan hệ của anh với gia đình, đau lòng khi biết bí mật của anh, là người không rời bỏ anh khi sự nghiệp anh gặp khó khăn. Một ngày không xa khi thế giới anh của không còn màu sắc nữa thì Tần Chân chính là đôi mắt thứ hai. "Đèn có màu lam màu trắng, cây có màu xanh biếc, bầu trời có màu xanh đen, bảng hiệu có màu đỏ.. Em xem, cho dù không có cảm giác màu sắc rồi, anh cũng có thể biết rõ màu sắc của chúng, với anh thì có cảm giác màu sắc hay không thì có gì khác nhau đâu?" "Nhưng –" "Không nhưng nhị gì hết. Trừ phi có một ngày em không muốn làm đôi mắt của anh, không muốn ở bên cạnh anh, nói cho anh biết màu sắc của thế giới này, có lẽ ngày đó anh mới hiểu rằng mình không giống với người khác." Trình Lục Dương vững vàng ngắt lời cô "Em sẽ như vậy sao?" Câu chuyện tình yêu của Trình Lục Dương và Tần Chân kết thúc bằng lời thề ngọt ngào của anh Trình trong một giáo đường nhỏ ở Hy Lạp "This is my vow. All my life, I will always love you." Có thể nói Thượng Đế lấy đi của anh màu sắc, nhưng lại ban tặng cho anh một tình yêu đích thực và một người con gái đi cùng anh cả đời. Có thể nửa quãng đời trước đây anh không hạnh phúc, nhưng mình chắc chắn quãng đời sau này của anh sẽ ngập tràn niềm vui. Miệng độc thành đôi là một câu chuyện hài hước, xin nhấn mạnh là rất hài, là một lựa chọn tuyệt vời cho mình trong những ngày buồn chán. Tuy nhiên truyện không hề sáo rỗng mà nó khai thác được sự thật về những khúc mắc trong gia đình, giữa anh chị em, giữa bố mẹ và con cái, không phải gia đình nào cũng hạnh phúc. dung quang miệng độc thành đôi review truyện Edit Vi ViTần Chân cảm thấy chẳng hiểu ra thử phỏng đoán ý của Trình Lục Dương, vì thế mở miệng hỏi anh “Có phải có chỗ nào tôi làm –”“Đi ra ngoài!” Một lần nữa, Trình Lục Dương gằn từng chữ với cô, ánh mắt lạnh lẽo như dao nhỏ.“Tôi chỉ nói đùa thôi mà –”“Đi ra ngoài!”“Anh đừng coi lời tôi nói –”“Cô nghe không hiểu tiếng người phải không?” Trình Lục Dương hoàn toàn không có tâm trạng nghe tiếp, bất kể ngữ điệu hay ánh mắt đều không hề có độ cuộc Tần Chân không có cách nào tiếp tục tốt tính thêm da mặt dày nữa rồi, cô cầm lấy túi giấy tờ có bản thiết kế trên bàn rồi xoay người bước đi không nói một từng viết Chỉ có phụ nữ và tiểu nhân là khó giáo hôm nay cô xem như đã hoàn toàn hiểu rõ, tiểu nhân cũng tốt, phụ nữ cũng được, không có ai khó giáo dưỡng hơn Trình Lục Dương!Ngay vào lúc cô tiêu hao cả mấy tháng vất vả lắm mới đến gần anh hơn, có thể hòa hợp hữu nghị với nhau thì anh lại bỗng nhiên nổi cáu chẳng hiểu ra kệ cô có tự khoe khoang là nữ kim cương, anh hùng thế nào đi chăng nữa nhưng dù sao cô vẫn là một người con gái, khi bị người chỉ vào mũi bảo cút, quả thật đã cô mất toàn bộ lòng tự ái trong nháy Chân nắm chặt túi giấy tờ, bước nhanh biến mất trong thang máy, dưới ánh đèn sáng sủa, nỗi tự ti nhỏ bé của cô không có chỗ nào che cô sai lầm rồi, cô mới là được tiện nghi còn khoe mẽ, cho vài ánh mặt trời đã xán cô đã quên rồi? Anh ta là cậu hai nhà họ Trình cao cao tại thượng, lòng dạ lương thiện chẳng liên quan đến cô, yêu mến người yếu không liên quan đến cô, mua cà phê gì đó thực sự cũng chỉ vì thích làm việc thiện. Cô dựa vào cái gì mà nghĩ mình có thể ở chung hữu nghị với anh như bạn bè được chứ?Buồn cười, bạn đã từng gặp Obama và Gaddafi nâng chén bàn trồng dâu * chưa?[*trích từ trong bài thơ Quá cố nhân trang’ Mạnh Hạo Nhiên, bản dịch của Nguyễn Phước Hậu]Tần Chân đứng yên lặng rất lâu trong thang máy, cuối cùng mới bước ra trong văn phòng, Trình Lục Dương lạnh mặt đứng trước cửa sổ, bởi vì tầng trệt rất cao nên khi nhìn từ cửa sổ xuống thì bóng người chỉ nhỏ như đốm vãng anh sẽ bảo Phương Khải đưa Tần Chân trở về, sau đó lái xe trở về đón anh, nhưng hôm nay vì mẹ Phương Khải không khỏe nên cậu xin phép nghỉ rồi, ngay cả Trình Lục Dương cũng phải ngồi taxi hồ báo thức trên tường phát ra âm thanh tích tắc rất nhỏ và có quy luật, Trình Lục Dương cáu kỉnh nhìn lướt qua, phát hiện đã sắp chín giờ tối La Lune nằm ở trung tâm thành phố, nhưng con đường này rốt cuộc là đường phố thương mại tập trung toàn công ty lớn, lúc này hầu hết mọi người đều đã tan tầm rồi, trên đường ít người đến đáng đến người phụ nữ kia sống ở bên ngoài đường Nhị Hoàn hẻo lánh cứ như ở vùng núi xa xôi, anh âm trầm đứng tại chỗ gần một phút đồng hồ rồi mới cầm di động và chìa khóa trên bàn lên đi ra khỏi bàn làm Chân rất tức giận, đi trên con đường vắng vẻ có cảm giác cô hồn dã quỷ, giờ này thì cũng hết xe buýt rồi, thêm nữa nơi này lại không dễ bắt xe muốn đi nhanh đến chỗ đông người nên lựa chọn một ngõ nhỏ có khu dân cư đi xuyên sang con phố đông đúc, ai biết lúc này xảy ra chuyện bất Chân đi rất nhanh, dù sao cũng là ngõ nhỏ, dù rằng có đèn đường thì đi một mình cũng sờ quả khi đi được một phần ba quãng đường, phía sau bỗng nhiên có người chạy vọt đến, dùng một tay giật mất di động trong tay cô rồi chạy trối chết về phía lối ngất xỉu vào đêm mưa một tháng trước, Tần Chân đã đánh mất di động cũ, cái Note 3 hiện tại này là cô cắn chặt răng mới quyết mua, nghĩ đến nghề nghiệp cần, mua cái di động nát phải mang đi sửa nhiều lần còn không bằng đổi một lần đồ này bị người giật mất điện thoại, Tần Chân thót tim, không chút nghĩ ngợi đã đuổi theo người đội mũ kia, miệng thì hét to “Bắt trộm”.Người nọ cũng bị cô dọa sợ, theo cô một đoạn đường, thấy cô chỉ là cô gái nhỏ nên nghĩ rằng có bị giật di động thì cũng không có can đảm đuổi theo, vì thế nhắm đúng thời cơ mà ra tay. Ai biết cô lại đuổi theo trối chết, miệng còn ra sức ồn khỏi ngõ nhỏ chính là con phố trung tâm đông người rồi, ngộ nhỡ có người bắt chó đi cày thì không chừng anh ta gặp nạn ở đây rồi. Nghĩ thế người đàn ông kia phút chốc dừng bước rồi quay đầu lại nhìn Tần Chân đang chạy về phía anh Chân thì không biết vì sao anh ta đột nhiên dừng lại, cẩn thận đứng cách anh ta vài bước, hung dữ quát “Trả di động cho tôi!”Người đàn ông nở nụ cười, “Trả lại cô? Cô nằm mơ chắc?”Âm thanh thô ráp khàn khàn, mũ lưỡi trai bị kéo thấp xuống tạo thành bóng râm che khuất khuôn di động đó mất gần một tháng lương của Tần Chân, cô vừa đau lòng vừa tức giận, nhìn di động bị anh ta nắm ở trong tay, không chút nghĩ ngợi đã tiến lên đoạt lại. Người đàn ông kia không ngờ cô can đảm như thế, đến mức bị cô tấn công không kịp trở tay, suýt nữa bị cô đoạt lại di Chân hết đánh lại đá anh ta, quyết tâm muốn cướp di động lại, miệng thì ra sức hô cứu mạng. Người đàn ông kia vừa thấy từ đầu kia ngõ nhỏ có người chạy tới, trong lòng vừa sợ vừa hãi, bỗng nhiên rút một con dao gọt hoa quả từ trong túi quần ra, hung tợn muốn đuổi Tần Chân Chân đạp mạnh lên đầu gối anh ta một nhát, cắn chặt môi giật lại di động rồi xoay người bỏ chạy. Nào biết người đàn ông kia túm lại áo cô, thẹn quá thành giận nên cắm dao xoay người thì Tần Chân hét lên một tiếng, nhưng trong nháy mắt lại thấy Trình Lục Dương đã chạy đến trước mặt cô, trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Trình Lục Dương bất chấp tất cả mà kéo mạnh cô về phía sau, thay cô đỡ một nhát mà chuyện còn chưa xong, một nhát dao chưa trúng, mắt thấy lại có viện binh, tên côn đồ tức giận nên dứt khoát làm đến cùng, đâm liên tục nhằm vào Trình Lục Dương. Trình Lục Dương không phải siêu nhân, cũng chưa từng luyện võ, khi né tránh không kịp thì vô thức giơ tay phải lên cản lại vì vậy có tiếng roẹt vang lên, con dao đâm sâu vào cánh tay côn đồ kia nhân lúc anh đau đớn mà rút dao ra bỏ chạy, Tần Chân luống cuống thét chói tai hỏi Trình Lục Dương thế nào mà bất chấp tên côn đồ ra ánh đèn đường mờ nhạt, cánh tay Trình Lục Dương chảy máu ồ ạt, chiếc áo màu trắng bị nhiễm màu đỏ tươi cả một vùng. Tuy rằng không nhìn thấy miệng vết thương nhưng chỉ trông một nhát của tên côn đồ kia thôi cũng biết anh bị thương không Chân phát khóc đến nơi, lúc này mới biết sợ hãi, run rẩy hỏi anh có sao Lục Dương quả thực phục cô sát đất, tức giận quát cô “Khóc cái quái gì mà khóc? Vừa rồi lúc liều mạng với tên côn đồ vì cái di động sao không biết khóc?”Cánh tay anh quả thực vừa tê vừa đau, còn có thể cảm giác rõ dòng chất lỏng ấm áp nhanh chóng chảy ra ngoài. Trong khi Tần Chân còn mờ mịt lúng túng thì Trình Lục Dương đã quay đầu đi ra ngoài đầu ngõ.“Anh đi đâu vậy?” Tần Chân khàn giọng vừa nói vừa đi theo như con ruồi không đầu.“Bệnh viện!” Trình Lục Dương nghiến răng nghiến lợi, “Có người muốn nhìn tôi mất máu quá nhiều mà chết, tôi không cho cô ta như ý!”Trình Lục Dương vẫy xe taxi đi bệnh viện, Tần Chân vô cùng ngoan ngoãn theo đăng ký, Tần Chân vội vàng đuổi theo, “để tôi?”Trình Lục Dương không để ý đăng ký cấp cứu xong rồi đi vào phòng chụp phim, Tần Chân lại lay khung cửa hỏi anh, “Muốn tôi đi cùng anh không?”Trình Lục Dương đóng cửa lại rầm một sĩ nói bị thương gân cốt, lập tức xử lý miệng vết thương, sau đó bó thạch cao, Tần Chân nóng ruột không thôi cứ như kiến bò trên chảo Lục Dương không kiên nhẫn hét lên “Có ai kéo cô ta ra khỏi đây được không? Ở chỗ này nhìn chướng mắt!”Khi đến bệnh viện là chín rưỡi, cho đến lúc Trình Lục Dương ra khỏi phòng điều trị đã mười một ánh đèn yếu ớt, Tần Chân trông rất bất an ôm cánh tay ngồi trên ghế dài ở hành lang. Rồi đột nhiên cô ngẩng đầu nhìn sang anh, sau khi thấy cái tay phải bị bọc như cái bánh chưng thì bắt đầu rưng rưng nước Lục Dương đã cho rằng giây tiếp theo cô sẽ òa biết cô lâu thế rồi, hoặc là thấy cô như Ninja rùa, hoặc là thấy cảnh tượng cô đấu tranh với anh chàng đưa hàng hoặc thà chết chứ không chịu khuất phục tên côn đồ như nữ siêu nhân chứ chưa từng thấy dáng dấp cô gái nhỏ ấm ức này bao giờ?Trình Lục Dương không nói lời nào mà cứ thế nhìn phụ nữ thấp lùn với chiều cao trên dưới một mét sáu, trông thanh tú xinh xắn, ánh mắt vừa to vừa sáng khiến người ta nghĩ đến viên bi chơi hồi còn bé. Muốn nói kinh diễm, thật ra thì không, cùng lắm thì là giai nhân thanh tú, người còn gầy chẳng có mấy lạng, da tái nhợt không đủ hồng hào, trông cứ như đã lâu rồi không ra không có biểu cảm chực khóc này của cô, anh còn chưa từng ý thức mãnh liệt như hiện tại rằng hóa ra người này cũng là phụ nữ!Có lẽ là gen giống đực trong xương quấy phá, Trình Lục Dương hơi ngừng lại, sắc mặt cũng không xấu thế nữa mà chỉ dữ dằn hỏi cô “Cô bày ra biểu cảm hữu nghị lâu dài’ như thế, tôi sắp chết hay là thế nào?”Tần Chân nhắm mắt theo đuôi đi đến trước mặt anh, cúi đầu thật cẩn thận nhìn cánh tay bó thạch cao được treo lên bằng tấm vải của anh, trong mắt lóe ra đốm sao nhỏ trong suốt mà tội giác Trình Lục Dương mách bảo rằng cô muốn an ủi cảm ơn mình vì thế anh đã chuẩn bị sẵn sàng tiếp nhận huân chương người tốt. Nào ngờ Tần Chân quả thật ấm ức mở miệng, nhưng lại thốt ra một câu “Nhiều muỗi quá, tôi bị cắn chết mất…”Vì cái đó nên cô mới trưng cái vẻ mặt này?“!!!” Trình Lục Dương giận dữ mà cười “Nếu thật cắn chết cô, quả thực là khắp chốn mừng vui! Tôi nhất định xin bình bầu cho nó giải thưởng thấy việc nghĩa hăng hái làm trừ hại cho dân!”Sau đó xoay người đi về hướng hiệu Chân muốn theo sau, kết quả bị bác sĩ níu lại, “Ấy! Cô gái nhỏ, cháu lại đây một lát!”“A, nhưng bạn cháu –” Cô chỉ Trình Lục Dương, muốn nói mình đi cùng anh ta.“Bác biết đó là bạn trai cháu, nhìn cháu sắp khóc là biết.” Bác sĩ mặc áo dài trắng vẫy tay với cô, “Lại đây một chút, bác nói cho cháu những việc phải chú ý trong lúc dưỡng thương, bạn trai cháu phải đi lấy thuốc, đừng sợ, cậu ta chạy không thoát!”“…” Sao bác biết anh ta chạy không thoát? Anh ta bị thương tay chứ không phải Trình Lục Dương bị thương vì cô nên Tần Chân không có cách nào khác, chỉ đành phải để mặc người ta hiểu lầm, đi theo bác sĩ vào văn phòng.

doc mieng thanh doi