doc truyen chinh phi khong bang tieu thiep
Lại trở thành Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp của Nam Dương Vương! Còn là một chính phi không được sủng ái! Bên trong Nam Dương phủ, trắc phi nắm quyền, tiểu thiếp hoành hành ngang ngược, từng người một đều như muốn bay lên trời! Vị trí chính phi, bên trong Nam Dương phủ lớn như vậy, cũng chỉ để nhìn cho đẹp mắt mà thôi!
Hãng AFP ngày 24.9 dẫn lời một quan chức Cục Dự trữ liên bang Mỹ (FED) cảnh báo rằng việc đóng cửa trường học vì Covid-19 đang gây khó khăn lớn cho nhiều bậc cha mẹ, khi họ làm việc ít hơn hoặc nghỉ việc để ở nhà, khiến kinh tế càng thêm khó khăn.. Mỹ hiện là nước có số ca mắc Covid-19 và tử vong cao
Truyện viết chơi, ai hiểu được thì mình khâm phục luôn đó :v KTPUE ZNOY HUUQ .JUZ. =6= chinh phi khong bang tieu thiep chuong 100 #allkook luc kim chu doc sung vat nho chapter 3 #sarawattine #Ran x Rindou H #tien ca va hoang tu chuong 2 #p2 it luv ig luv chap 54 sns #tuyen member la vie en rose team tuyen thanh vien #gl
Tìm kiếm gần đây: #kth jjk baby not sugar 23 dung tung #gay18 #shinran ginshi su thay doi bat ngo chap 3 quot ta la quot #panwink linhoon hanh phuc la khi co em chap 7 #sexnhe #chinh phi khong bang tieu thiep chuong 45 #shinobu kochou xuyên không #truyen ngan doan van 13 #yeu em la dieu anh khong the ngo chuong 3 luc moi quen #12 chom sao zodiac high school chap 27 #green yin silly
Đọc Truyện Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp Full - Hoàn Thành của tác giả Thư Ca,chương dịch ra nhanh nhất và chất lượng nhất chỉ có duy nhất tại thichdoctruyen.com Hắc Bang: Quân Nhân: Phương Tây : Truyện Sắc: Khác: DANH MỤC . Truyện Mới; Truyện Hot; Còn là một chính phi
Bắt đầu 2. Thận trọng với rối loạn nhịp tim Nếu do một nguyên nhân hoặc tác động nào đó khiến cho nhịp đập trái tim trở nên bất thường, như nhịp tim nhanh (hơn 100 nhịp mỗi phút), nhịp tim chậm (dưới 60 nhịp mỗi phút) hoặc tim đập lúc nhanh, lúc chậm, thậm chí có nhịp tim tim đập nhưng không thấy mạch, thì được gọi là rối loạn nhịp tim.
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. “Phanh” Thanh âm vỡ vụn của ly trà.“Vương phi tỷ tỷ, chuyện này vốn cũng không phải là lỗi của muội, Vương gia hôm qua mặc dù ở trong phòng của muội, nhưng dù sao muội cũng là nữ nhân của Vương gia, sao dám tự mình đem Vương gia đánh thức? Nếu Vương gia trách tội thì làm sao được. Hơn nữa, bây giờ tỷ tỷ không phải cũng không có chuyện gì sao? Chỉ là nhiễm phong hàn, để đại phu xem không được sao. Cần gì khiến Vương gia buổi tối khuya đi một chuyến đến đây chứ?” Một nữ tử mặc trang phục sắc vàng nhạt, trên mặt trang điểm tinh xảo, cử chỉ trong lúc đó đều là phong tình. Trong mắt hơi khinh thường nhìn lướt qua nữ nhân hoa nhan nguyệt mạo* ngồi ở ghế chủ vị,, giọng điệu có chút bất mãn tử được gọi là Vương phi nghe vậy, liền ở chủ vị không còn cách nào ngồi được, lập tức đứng lên, chỉ ngón tay trắng nõn vào nữ nhân đang nói “Tống Tuyết ngươi bất quá cũng chỉ là một tiểu thiếp thân phận nhỏ bé, lại dám dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với bản Vương phi! Ngươi như vậy là không cần cái mạng rẻ tiền của ngươi đúng không?!”“Tỷ tỷ chớ có tức giận, Tuyết muội cũng là vì Vương gia mà suy nghĩ, hôm qua Vương gia từ trong cung trở về, liền lập tức nghỉ ngơi. Tối hôm qua bất quá là tỷ tỷ bị nhiễm phong hàn, Tuyết muội chỉ là không muốn Vương gia quá mệt nhọc mà thôi.” Một nữ nhân khác mặc trang phục màu hồng, kiều diễm động lòng người tiến lên khuyên phi Mộ Dung Thư lạnh lùng trừng mắt một cái với nữ nhân vừa lên tiếng, thanh âm lạnh hơn vài phần “Đỗ Khả, ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện! Các ngươi đều là hồ ly tinh. Luôn ước Vương gia hằng đêm đều tới chỗ của các ngươi. Tối hôm qua bản Vương phi bị nhiễm phong hàn, phái Hồng Lăng mời Vương gia tới đây, Tống Tuyết, ngươi dám cả gan không thông báo cho Vương gia. Chỉ bằng vào điều này, ta có thể đem ngươi đuổi ra khỏi phủ!” Từ ngày nàng gả vào vương phủ, Vương gia hiếm khi tới phòng của nàng, đêm qua nhiễm phong hàn, muốn nhân cơ hội này khiến Vương gia tới thăm nàng, nhưng tiện nhân này dĩ nhiên dám ngang ngược ngăn cản, không cho Vương gia biết nàng bị nhiễm phong hàn!Đỗ Khả bị chửi là hồ ly tinh nên nụ cười trên mặt cứng đờ, liền cúi đầu, trong mắt lóe lên một tia chán ghét.“Vương phi tỷ tỷ cũng không thể như thế nhục mạ muội, muội bình thường phải chăm sóc Vương gia, cũng rất là cực khổ. Muội đều giải thích rõ tối hôm qua là chuyện gì xảy ra, nếu Vương phi tỷ tỷ cứ không phân rõ phải trái muốn đem muội đuổi ra khỏi phủ, muội cũng không có ý kiến gì. Bất quá, chờ sau khi Vương gia hạ triều về không thấy được muội, đến lúc đó, nếu trách tội tỷ tỷ, vậy coi như đều không phải là lỗi của muội!” Tống Tuyết một chút suy nghĩ sợ hãi cũng không có, vẫn đối với lời nói của Mộ Dung Thư là không thèm để trong vương phủ ai chẳng biết, nàng mặc dù là Vương phi, nhưng trong tay nửa phần quyền thế cũng không có?! Lại còn không được Vương gia sủng ái! Tự cho là rất thông minh, thực ra thì ngu xuẩn muốn chết! Quan trọng hơn là, hiện tại mọi người trong vương phủ đều biết rõ, bây giờ chưởng quản vương phủ là Thẩm Trắc phi. Mộ Dung Thư bất quá cũng chỉ là Vương phi hữu danh vô thực** mà thôi.“Ngươi.” Mộ Dung Thư nghẹn lời. Thân hình run rẩy, rõ ràng là tức giận không nhẹ, đứng ở một bên đại nha hoàn Hồng Lăng lập tức tiến lên đỡ lấy Mộ Dung Dung Thư đẩy Hồng Lăng ra, ánh mắt hung tợn nhìn Tống Tuyết “Ta hiện tại muốn lấy mạng ngươi, ta muốn nhìn xem Vương gia có vì một tiểu thiếp ti tiện mà đến trách cứ bản Vương phi không?!”Dứt lời, nàng lập tức lao về hướng của Tống Tuyết, khí thế kia quả nhiên là muốn giết Tống Tuyết ngồi an ổn trên ghế giờ mới phát giác được sợ hãi, tưởng phải ẩn trốn, nhưng đã không còn kịp rồi!Đỗ Khả ngồi ở một bên, sau khi nhìn thấy Mộ Dung Thư nổi điên, đuôi mày hơi nhướng lên, trong mắt hiện lên vẻ tươi cười, thầm nghĩ, việc này ầm ĩ càng lớn càng tốt, đúng lúc Đỗ Khả nhất tiễn song điêu***. Nhàn nhã ngồi ở một bên, nhìn trò hay diễn ra.“A!” Một tiếng thét kinh hãi, bể đầu chảy máu!“Vương phi.”* dung mạo như hoa như trăng** chỉ có tiếng nhưng trong thực tế là không có gì*** ý chỉ dùng một mũi tên bắn chết hai con chim cùng một lúc
Thể loại cổ đại, ngôn tình, xuyên không,...Converter ngocquynh520Edit Bạc Bạc Số chương dự kiến 255 chươngXuyên qua?!Lại trở thành chính phi của Nam Dương Vương!Còn là một chính phi không được sủng ái!Bên trong Nam Dương phủ, trắc phi nắm quyền, tiểu thiếp hoành hành ngang ngược, từng người một đều như muốn bay lên trời! Vị trí chính phi, bên trong Nam Dương phủ lớn như vậy, cũng chỉ để nhìn cho đẹp mắt mà thôi!Nàng từ trước đến nay luôn là người không đụng ta ta không phạm người, nhưng đám tiểuthiếp của Nam Dương Vương đến cửa tìm nàng đều bị nàng ngược còn bị đùa bỡn thảm hại!Cũng không nên trách nàng a, do cuộc sống này quá nhàm chán, luôn có người thích làm trò chơi của nàng, mà ai bảo nàng từ trước đến giờ luôn thích giúp người làm niềm vui chứ!Hơn nữa, nàng còn là người biết thương hoa tiếc ngọc, thiệt không thể chối từ mà,... Chỉ có thể miễn cưỡng xem bọn họ là con kiến nhỏ để nàng đạp cho vui thôi!YD! Vương gia ngươi muốn có bao nhiêu thiếp đều được! Đừng tưởng rằng lão nương ta sẽ ghen nhá! Thật sự không có vui gì đâu, đừng tự dày vò mình, cứ cho nàng hưu thư đi! Từ nay về sau nàng sẽ được tiêu dao tự tại.
Thẩm trắc phi?! LàThẩm Nhu - người đang cai quản mọi việc trong Nam Dương phủ? Nàng ta tới làm cái gì? Mộ Dung Thư nhíu mày, là tới thay Tống Tuyết đòi công bằng? Trong lòng cười lạnh một tiếng, những Trắc phi tiểu thiếp này phải haykhông đã quên mất thân phận của mình là gì? Từng người một đều muốn baylên trời!Nghĩ đến địa vị trước kia của Mộ Dung Thư ở trong Nam Dương phủ, khóe miệng của nàng không nhịn được một trận co muốn ngủ ngon cũng không được.“Đi ra ngoài nói với nàng ta, bản Vương phi đang nghỉ ngơi, không tiếpkhách!” Nàng ngẩng đầu nhìn về phía Hồng Lăng nhẹ giọng phân phó. Trờiđất bao la, lúc này lại không cho nàng nghỉ ngơi! Mới vừa tỉnh lại nửacanh giờ, trong đầu không ngừng hiện ra ký ức mới, cho dù nàng năng lựctiếp nhận mạnh mẽ, cũng không có nghĩa là nàng có cái tâm tình muốn chơi đùa cùng bọn họ!Hồng Lăng gật đầu, vừa đi tới trước cửa thìliền nghe vài nha hoàn nói “Gặp qua Vương gia.” Lúc này Hồng Lăng cóchút hơi khó nói, nếu người chờ ở bên ngoài chỉ có Thẩm trắc phi cùngNhị phu nhân thì còn dễ nói, nhưng bây giờ ngay cả Vương gia cũng tới!Nàng quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Dung Thư bực mình phất phất tay “Cũng từ chối đi.” Cái gì Vương gia, Trắc phi, tiểu thiếp,bây giờ ở trong mắt của nàng, hoàn toàn không bằng một giấc ngủ!Vương phi vậy mà cũng đem Vương gia từ chối ở ngoài cửa?! Mắt lóe lên, Hồng Lăng lập tức đẩy cửa đi ra bên ngoài. Tống Tuyết cúi đầu đứng ở phía sau Vũ Văn Mặc và Thẩm Nhu,viền mắt hồng hồng, giống như chịu nhiều uất ức lắm, bả vai vẫn đang run rẩy, tay nhỏ trắng nõn cầm khăn chậm chậm nước Văn Mặtvẻ mặt lạnh như băng, thân hình thẳng tắp cường tráng, gác tay đứng ởtrước cửa, trong mắt không hề gợn sóng, nhìn vào chỉ có thể thấy đượcánh sáng băng nhu trên mặt mang nụ cười ưu nhã ôn nhu, như cũ nhìn qua vẫn có chút hiền trong vương phủ, thanh danh của Thẩm Nhu rất tốt, ai cũng đều nói Thẩmtrắc phi là chủ tử có thiện tâm là một chủ tử tốt. Mà Vương phi thìngược lại, có thể là do không chiếm được sự sủng ái của Vương gia, đốiđãi với hạ nhân cũng không tốt gì, bọn hạ nhân ở sau lưng đều nói trongmắt Vương phi không chấp nhận người khác, không muốn thấy nhiều nữ nhânhầu hạ bên cạnh Vương gia. Nhưng thế thì có lợi ích gì? Ở trong vươngphủ, dù nàng là Vương phi, nhiều lắm cũng chỉ là một chủ tử, cũng khôngcó ảnh hưởng thực thì bên người Vương gia chỉ có bốn người thiếp mà thôi, nhưng trong hoàng thất thì sợ rằng Vương gia là khônggần nữ sắc đi. Bất quá Thẩm trắc phi cùng Vương gia thế nhưng lại tìnhđầu ý hợp, dựa vào thân phận của Thẩm trắc phi làm Chính phi cũng làxứng đáng, tính tình lại tốt, đương nhiên được Vương gia yêu hồ bây giờ là Thẩm trắc phi nắm quyền, nếu như Thẩm trắc phi có thểsinh một tiểu hài tử hay một tiểu nữ nhi, vậy trong vương phủ còn có chỗ cho Vương phi nói chuyện sao!Hồng Lăng âm thầm thở dài một hơi, lo lắng cho tình cảnh của Vương phi lúc này, nếu như lúc đó nàng có thể giữ Vương phi lại là tốt rồi, bằng không cũng sẽ không nhiễu loạn nhưbây giờ! Chỉ sợ lần này Nhị phu nhân sẽ không bỏ qua chuyện này!Lặng lẽ nhìn thoáng qua Vương gia, đây là lần đầu tiên trong hai năm quaVương gia đến chỗ của Vương phi, thế nhưng, lại cùng Thẩm trắc phi vàNhị phu biết được sau khi thấy thì Vương phi sẽ tức giận ra sao!Hướng về phía ba chủ tử phúc thân hành lễ, cung kính lễ độ nói “Vương phi té bị thương ở đầu, bây giờ đầu còn chưa tỉnh táo hẳn, khộng tiện tiếpkhách. Xin Vương gia, Thẩm trắc phi cùng Nhị phu nhân thứ lỗi.”Sau khi Vũ Văn Mặc nghe được biểu tình không chút biến hóa, chỉ gật gật trắc phi ôn nhu cười hỏi lại “Để cho tỷ tỷ nghỉ ngơi thật tốt, lúc khác sẽ tới thăm tỷ tỷ.”Hồng Lăng thở dài một hơi, cũng may là hôm nay Thẩm trắc phi cũng tới, thông tình đạt lý*, sẽ không kiếm chuyện dây dưa, nếu như chỉ là Nhị phunhân, còn không biết phiền phức thế nào đây! Đến lúc đó không tránh được lại để cho Vương phi mất đi lý trong phòng, Mộ Dung Thư sau khi nghe xong giọng nói của Thẩm trắc phi, khóe miệng cong lên,giọng nói như tên, rất ôn nhu. Bất quá không biết được sau sự ôn nhunày, có hay không đang che giấu một cái tâm độc ác!Con ngươi lóe lên, nếu nói là không có dã tâm, vậy sao lại nắm trong tay quyền lựctrong vương phủ? Sau đó lại tùy ý để các tiểu thiếp leo lên trên đầuVương phi?“Nô tỳ thay Vương phi tạ ơn Thẩm trắc phi.” Hồng lăng cúi người này, thật sự là sợ điều gì sẽ gặp điều phía sau Vũ Văn Mặc và Thẩm trắc phi, Nhị phu nhân - Tống Tuyết nãy giờ vẫn sắm vai nhân vật bị ức hiếp đáng thương liền gào khóc lên, “Vươnggia, Vương phi bị thương đều không phải do tiện thiếp làm. Khuya hômtrước tiện thiếp vì nghĩ cho thân thể của Vương gia, mới không có đánhthức Vương gia, nhưng Vương phi lại không tin, lúc còn muốn đánh tiệnthiếp, tiện thiếp căn bản không có dũng khí trốn, căn bản không có dựliệu Vương phi sẽ bởi vì vậy mà té ngã đụng vào đầu! Nếu sớm biết sẽ làm Vương phi bị thương, tiện thiếp nhất định sẽ chủ động tiến lên quỳxuống để Vương phi giáo huấn!Giọng khàn khàn kiệt lực còn cố khóc la, làm cho mảnh sân vốn vô cùng an tĩnh trong nháy mắt trở nên ồn ào không hành động lần này của Tống Tuyết, khiến cho một bên hạ nhân đều vì nàng mà bất bình, rất dễ nhận thấy, chuyện này là lỗi của Vương phi! Đángtiếc, Nhị phu nhân thân phận thấp hèn, so ra kém Vương phi xuất thân đãlà đích nữ của Đại tướng quân!Vũ Văn Mặc khẽ nhếch mày, quay đầu lại nhìn thoáng qua Tống Tuyết, giọng nói băng lãnh như tháng chạp trời đông giá rét vậy “Câm miệng.”Tống Tuyết thân hình run lên,khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng bệch. Vội vàng cuối đầu, chỉ khẽ khóc, không dám khàn giọng kêu la trắc phi quay đầu lại nhìn Tống Tuyết, nhẹ giọng ôn nhu nói “Muội muội, việc này Vương gia chắcchắn sẽ xử lí. Lúc này muội muội không cần tự trách mình.” Dứt lời, liền quay đầu lại nhìn thoáng qua Vũ Văn Mặc, lại bất động thanh sắc** nhìnvào trong phòng, trong mắt hình như hiện lên một tia kinh giờ bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, Mộ Dung Thư có thể ngồi yên trongphòng, hơn nữa còn tùy ý để Tống Tuyết ở trên đia bàn của nàng mà ngangngược, cái này ... Có chút không tức nhìn về phía Hồng Lăng hỏi “Tỷ tỷ có phải hay không bị thương rất nặng?”Hồng Lăng có chút khó nói, vừa rồi Vương phi đã tỉnh lại, bất quá hình nhưvô cùng mệt mỏi, về phần bị thương có nặng hay không, đại phu đã nói,Vương phi mất máu hơi nhiều, chỉ cần nghỉ ngơi tốt là có thể bình phục,nàng chần chừ làm thế nào để mở miệng, không thể đề cho người khác nắmđược khuyết này, trong phòng truyền đến giọng nói cóchút trong trẻo nhưng lạnh lùng “Bản Vương phi còn chưa chết, sáng sớmtới khóc tang?!”Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của nàng mang theo sự uy nghiêm cùng sắc bén làm cho người khác không thể sao người ngoài phòng nghe vậy, đều có chút kinh Tuyết sửng sốt một chút, phản ứng của Vương phi cùng tưởng tượng của nàng sao lại không giống nhau?Thẩm trắc phi mặt không đổi, rất nhanh khép hờ đôi mắt một Vũ Văn Mặc, đối với Mộ Dung Thư đến tột cùng là hạng người gì có tínhcách thế nào, hoàn toàn không quan tâm, cho nên không có phản ứng gìnhiều.* hiểu lý lẽ ta cũng không biết a~ các cứ hỏi gg-sama nga~ ** không có biểu hiện gì
Contents1 Giới thiệu Truyện Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp “cập nhật ngày 11/06/2023“ Trọn bộ Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp Full tập được cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Thể loại cổ đại, ngôn tình, xuyên không,…Converter ngocquynh520Edit Bạc Bạc Số chương dự kiến 255 chương Xuyên qua?! Lại trở thành chính phi của Nam Dương Vương! Còn là một chính phi không được sủng ái! Bên trong Nam Dương phủ, trắc phi nắm quyền, tiểu thiếp hoành hành ngang ngược, từng người một đều như muốn bay lên trời! Vị trí chính phi, bên trong Nam Dương phủ lớn như vậy, cũng chỉ để nhìn cho đẹp mắt mà thôi! Nàng từ trước đến nay luôn là người không đụng ta ta không phạm người, nhưng đám tiểuthiếp của Nam Dương Vương đến cửa tìm nàng đều bị nàng ngược còn bị đùa bỡn thảm hại! Cũng không nên trách nàng a, do cuộc sống này quá nhàm chán, luôn có người thích làm trò chơi của nàng, mà ai bảo nàng từ trước đến giờ luôn thích giúp người làm niềm vui chứ! Hơn nữa, nàng còn là người biết thương hoa tiếc ngọc, thiệt không thể chối từ mà,… Chỉ có thể miễn cưỡng xem bọn họ là con kiến nhỏ để nàng đạp cho vui thôi! YD! Vương gia ngươi muốn có bao nhiêu thiếp đều được! Đừng tưởng rằng lão nương ta sẽ ghen nhá! Thật sự không có vui gì đâu, đừng tự dày vò mình, cứ cho nàng hưu thư đi! Từ nay về sau nàng sẽ được tiêu dao tự tại. Danh sách chương Quyển 1 – Chương 1 Quyển 1 – Chương 2 Quyển 1 – Chương 3 Quyển 1 – Chương 4 Quyển 1 – Chương 5 Quyển 1 – Chương 6 Quyển 1 – Chương 7 Quyển 1 – Chương 8 Quyển 1 – Chương 9 Quyển 1 – Chương 10 Quyển 1 – Chương 11 Quyển 1 – Chương 12 Quyển 1 – Chương 13 Quyển 1 – Chương 14 Quyển 1 – Chương 15 Quyển 1 – Chương 16 Quyển 1 – Chương 17 Quyển 1 – Chương 18 Quyển 1 – Chương 19 Quyển 1 – Chương 20 Quyển 1 – Chương 21 Quyển 1 – Chương 22 Quyển 1 – Chương 23 Quyển 1 – Chương 24 Quyển 1 – Chương 25 Quyển 1 – Chương 26 Quyển 1 – Chương 27 Quyển 1 – Chương 28 Quyển 1 – Chương 29 Quyển 1 – Chương 30 Quyển 1 – Chương 31 Quyển 1 – Chương 32 Quyển 1 – Chương 33 Quyển 1 – Chương 34 Quyển 1 – Chương 35 Quyển 1 – Chương 36 Quyển 1 – Chương 37 Quyển 1 – Chương 38 Quyển 1 – Chương 39 Quyển 1 – Chương 40 Quyển 1 – Chương 41 Quyển 1 – Chương 42 Quyển 1 – Chương 43 Quyển 1 – Chương 44 Quyển 1 – Chương 45 Quyển 1 – Chương 46 Quyển 1 – Chương 47 Quyển 1 – Chương 48 Quyển 1 – Chương 49 Quyển 1 – Chương 50 Trọn bộ Truyện Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp “cập nhật ngày 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment
Ở trong vương phủ ai chẳng biết, nàng mặc dù là Vương phi, nhưng trong tay nửa phần quyền thế cũng không có. Lại còn không được Vương gia sủng ái. Quan trọng hơn là, hiện tại mọi người trong vương phủ đều biết rõ, bây giờ chưởng quản vương phủ là Thẩm Trắc phi. Mộ Dung Thư bất quá cũng chỉ là Vương phi hữu danh vô Hiểu khóe miệng co giật nhìn hoàn cảnh xa lạ, gian phòng bố trí theo phong cách cổ vô cùng xa hoa. Nàng là Lộ Hiểu em gái tổng giám đốc tập đoàn W ở thành phố T, nàng đã dùng ba năm âm thầm trợ giúp anh hai củng cố địa vị vững chắc trong tập đoàn. Kết quả là đang muốn đi ra nước ngoài du lịch nghỉ ngơi hai ba năm, nào ngờ máy bay bị tai nạn. Tỉnh dậy liền phát hiện mình xuyên nhân thân thể này là Mộ Dung Thư, là đích nữ Trấn Bắc tướng quân, 2 năm trước gả cho Nam Dương Vương làm Chính phi. Trong hai năm qua Vũ Văn Mặc trừ đêm động phòng hoa chúc ra thì chưa bao giờ đụng tới nàng. Trong vương phủ, còn có một vị Trắc phi tên Thẩm Nhu, rất được hắn sủng ái, hơn nữa còn là nhị tiểu thư con chính thất của Thẩm tể tướng đây cũng là tình địch mạnh nhất của nàng. Ký ức của cô hiện lên nhiều nhất đó chính là diện mạo của Nam Dương Vương. Cô quyết định giúp thân ảnh này cướp lại tướng công lấy lại mọi thứ từ ả đàn bà kia...
Cuối cùng vẫn bị phu quân hưu sao? Nếu như thế, nàng còn mặt mũi nào sống trên đời này?! Không được, chỉ cần có một cơ hội dù là nhỏ nhoi nàng nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ. Thẩm trắc phi nghĩ đến đây, thân hình càng thêm run rẩy như cành liễu phất phơ trong gió, làm cho người ta không đành Dung Thư cau mày nhìn Thẩm trắc phi, tình cảm của nàng ta đối với Vũ Văn Mặc quả nhiên vô cùng sâu nặng, cam nguyện làm thiếp cũng muốn ở lại.– Gia, Nhu nhi không thể rời khỏi người. Gia cho Nhu nhi ở lại được không? Sau này Nhu nhi nhất định an phận thủ thường, tuyệt đối sẽ không gây ra những việc không có lương tâm như thế nữa. Hoặc nếu gia cảm thấy khó xử, vậy thì cho Nhu nhi làm nô tì cũng được, chỉ cần có thể ở lại phủ Nam Dương Vương, ở bên cạnh gia chuộc tội, Nhu nhi cam tâm tình nguyện, không dám mong gì mắt Thẩm Nhu đẫm lệ nhìn gương mặt không chút thay đổi của Vũ Văn tại lúc đó, Mộ Dung Thư bắt gặp tròng mắt đen sâu thẳm của Vũ Văn Mặc lóe lên một cái, lập tức có vẻ như càng sâu Nhu vô cùng sợ hãi. Kỳ thực giờ khắc này đúng là nàng đang đánh cược, đánh cược Vũ Văn Mặc còn có chút yêu thương nàng. Dù sao, hiện tại nàng hèn mọn như thế, hèn mọn đến mức chỉ cần đẩy một chút nàng sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng.– Vương gia, giấy mực đã chuẩn bị Bình bưng bút mực, con dấu đến cho Vũ Văn Văn Mặc gật đầu, Thanh Bình bèn trải giấy trắng lên bàn, hai bên dùng nghiên mực chận lại, sau đó đưa bút lông đã chấm mực cho Vũ Văn Dung Thư nhìn bàn tay nắm bút lông của hắn, dường như có chút run rẩy, nhưng vẫn hạ bút.– Gia! Đừng!Thẩm Nhu không để ý hình tượng ôm chặt đùi Vũ Văn Mặc, khóc than cầu khẩn ngăn hắn lại– Gia, cho Nhu Nhi một cơ hội được không?– Nhu Nhi, khi ngươi gây ra những chuyện như thế đáng lẽ nên nghĩ đến hậu quả sau này. Bổn vương không cách nào tha thứ cho nói Vũ Văn Mặc trầm thấp. Dứt lời, không chút do dự đặt Nhu rụt tay lại, té xuống đất, vẻ mặt tuyệt vọng ngẩng đầu nhìn Vũ Văn Mặc. Có vẻ như lúc này đây nàng mới phát hiện, dường như nam nhân này chưa từng yêu nàng. Đột nhiên tỉnh ngộ, ân ái ba năm qua, có lẽ chỉ là ảo tưởng của nàng. Nàng chưa bao giờ chân chính có được trái tim nam nhân này. Cho nên vào lúc này đối với lời khẩn cầu của nàng mới có thể lạnh lẽo vô tình như thế.– Gia, cho tới bây giờ người chưa từng yêu thiếp, đúng không?Thanh mai trúc mã không phải yêu sâu sắc đến khắc cốt ghi tâm sao? Hoặc là từ lúc bắt đầu nàng đã lầm?Tay Vũ Văn Mặc đang viết hơi dừng lại, vẫn chưa trả lời mà là viết xong hưu thư đưa cho Thẩm Nhu, sau đó dùng giọng đều đều không hề gợn sóng nói– Nhu nhi, ngươi không để ý thân phận gả cho bổn vương chỉ vì yêu sao?Nghe vậy, sắc mặt vốn tái nhợt đến rợn người của Thẩm Nhu lúc này lại càng trắng hơn vài phần, môi nàng run run nhìn hắn, ngay từ đầu hắn đã biết? Cho nên mới có biểu hiện giả dối trong ba năm này?Nhưng nàng thật tâm yêu hắn. Thời niên thiếu gặp nhau đã ái mộ, không để ý danh phận gả cho hắn. Đồng thời nàng là Nhị tiểu thư dòng đích nữ của Thẩm gia, thân mang trách nhiệm nặng nề, nàng là mật thám, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới việc thương tổn hắn. Hơn nữa nhờ nàng ở phủ Nam Dương Vương, Hoàng thượng mới có thể buông lỏng cảnh giác đối với hắn. Nếu hắn cũng đã biết, sao còn muốn hưu nàng? Chỉ vì nàng đã làm những chuyện kia ư?Lặng lẽ quan sát thần sắc hai người, hàng mi Mộ Dung Thư khẽ run rẩy. Vũ Văn Mặc và Thẩm Nhu trong lúc đó không phải là thanh mai trúc mã đơn giản như vậy, chẳng lẽ lại là một tuồng kịch bằng mặt nhưng không bằng lòng? Cùng lắm cũng chỉ là một cái phủ Nam Dương Vương, sao lại có nhiều âm mưu như vậy? Bỗng nhiên, trong lòng Mộ Dung Thư như bừng tỉnh, chẳng lẽ hết thảy đều có quan hệ với hoàng đế?– Ngươi có thể mang theo của hồi Văn Mặc lại trầm giọng hồi môn? Mộ Dung Thư nhìn về phía Vũ Văn Mặc. Có lẽ trong lòng Vũ Văn Mặc còn có Thẩm Nhu. Dù sao người phụ nữ phạm vào thất xuất chi điều bị hưu thì không thể mang đồ cưới đi. Không nói cũng biết, không có đồ cưới bên người, cuộc sống ngày sau của Thẩm Nhu sẽ cực kì bi thảm. Vũ Văn Mặc làm như vậy cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, chưa đến mức lãnh huyết vô tình. Bất kể giữa bọn họ có âm mưu gì và Thẩm Nhu từng thương tổn bao nhiêu người thì nàng cũng làm bạn bên cạnh hắn gần ba lẽ chuyện khó xử này vốn không nên để Vũ Văn Mặc nhúng tay vào. Mộ Dung Thư không hề khó chịu khi nhìn Vũ Văn Mặc không đành lòng, nàng tự hỏi, có phải mình đã quá vô tình?– Ha ha ha …Thẩm Nhu nở nụ cười. Nàng chậm rãi gắng gượng đứng lên, cầm hưu thư trong tay đưa tới trước mặt, nhìn nét chữ rồng bay phượng múa trên đó, ánh mắt tuyệt vọng vô cùng, tự giễu cười khẽ– Tạ ơn vương thật sự hối hận rồi, nhưng đã không còn đường quay đầu lại. Nàng không tiếp tục cầu xin mà xoay người, từng bước một thong dong ra khỏi nhà đi ngang qua Mộ Dung Thư, đôi mắt lại vô cùng bình tĩnh, không nói một lời, rời bỏ cuộc sống đã gần ba năm ở phủ Nam Dương Vương. Giờ khắc này, Thẩm Nhu thật không ngờ, khi nàng rời khỏi nơi đây, chờ đón nàng phía trước chính là nhân tình nóng lạnh trên thế gian, vì vậy nên nàng hối hận, đồng thời cũng không cách nào thừa nhận!Tú Ngọc đang quỳ dưới đất nhìn Thẩm Nhu cô đơn rời đi, nhất thời cắn răng không tiếng động đau đớn. Bất kể thế nào, Thẩm Nhu vẫn là chủ tử của nàng. Nhưng hôm nay, nàng vì muội muội ruột mà bán đứng Thẩm Nhu!Tình cảnh này không khỏi làm cho người ta xốn xang thổn thức, e rằng không ai nghĩ tới kết quả như thế. Dù sao, lúc trước khi Thẩm Nhu gả đến phủ Nam Dương Vương vinh quang chói lọi cỡ nào, hiện giờ cũng mới qua ba năm mà thôi.– Chuyện còn lại ngươi giải quyết Văn Mặc đứng dậy muốn rời khỏi. Giọng hắn trầm thấp, hình như có vẻ uể vậy, Mộ Dung Thư kinh ngạc nhìn Vũ Văn Mặc, đúng lúc cùng đôi mắt hơi có vẻ mệt mỏi của hắn chạm vào nhau. Nơi này mỗi người đều có mục đích của chính mình, nàng cũng vậy. Nàng muốn tự bảo vệ mình, muốn sống sót, cho nên buộc phải cùng Thẩm Nhu, Thẩm quý phi là địch, nắm chặt nhược điểm của họ quyết không buông tha, sau đó phản kích, khiến hai người đó không cách nào chống đỡ hay uy hiếp tính mạng của nàng. Nhưng, trong trò chơi sinh tử này, có phải nàng đã không hề bận tâm, thậm chí chưa từng nghĩ tới việc Vũ Văn Mặc cũng sẽ bị thương, cũng sẽ mỏi mệt?Nam nhân này là một Nam Dương vương gia có trách nhiệm! Thẩm Nhu cũng chính là trách nhiệm của lòng run lên một cái, nàng thu hồi ánh mắt, thầm nghĩ hắn nói yêu nàng, nhưng giữa nàng và hắn không có điểm chung, bởi hắn không thể một đời một kiếp với nàng, mà nàng lại chấp niệm như thế…Thật lâu sau, Mộ Dung Thư trả lời– Văn Mặc đi đến trước mặt nàng, dùng giọng chỉ hai người có thể nghe được nói– Buổi tối bổn vương lại đến.– Dung Thư nhìn bóng lưng hắn rời đi thoáng có chút thất thần, lòng chợt có một tia khác hắn đi xa rồi nàng mới thu hồi ánh mắt, một lần nữa nhìn về phía hai người quỳ trên mặt đất, Thu Cúc và Tú không chút thay đổi lướt qua trước mặt hai người trở về ghế chủ vị phía trên.– Các ngươi còn có gì muốn nói thì nói mắt sắc bén của Mộ Dung Thư quét qua hai người, lạnh giọng hỏi. Khi nhìn tới Thu Cúc, ánh sáng lạnh trong mắt càng sâu. Từ trước tới nay nàng luôn tuân theo tôn chỉ, người khác kính nàng một thước, nàng kính lại một trượng, nếu như dám khi dễ nàng, nàng nhất định trả lại gấp vậy, Tú Ngọc lập tức dập đầu lạy ba cái, khóc cầu– Nô tì làm sai. Biết không nên làm những việc trời đất không dung tha, nhưng nô tì cuối cùng vẫn là phận tôi tớ, mệnh lệnh chủ tử nô tì không thể cãi lời. Chuyện cho tới bây giờ, chủ tử bị phạt, nô tì cũng không thể may mắn thoát khỏi. Chỉ hy vọng vương phi không cần liên lụy người vô tội, tha cho muội muội nô tì. Kiếp sau nô tì nhất định báo đáp đại ân đại đức của vương Dung Thư vốn cũng không muốn liên lụy đến người vô tội, sai Vân Mai đưa muội muội của Tú Ngọc đến cũng chỉ là phòng ngừa vạn nhất. Tú Ngọc thông minh, biết cầu xin nhiều cũng vô dụng.– Ngươi yên tâm. Người phạm sai lầm là ngươi, sẽ không liên lụy đến muội muội của ngươi.– Tạ ơn vương phi!Tú Ngọc gục đầu trên đất trả lời.– Người tới, giao Tú Ngọc cho người môi giới bán Dung Thư nhìn về phía mấy bà tử đứng trước cửa ra rằng hết thảy đều do Thẩm Nhu chủ mưu còn Tú Ngọc cũng chỉ là theo lệnh làm việc, nhưng nha đầu Tú Ngọc này quá mức thông minh, lại rất trung thành với Thẩm Nhu, khó đảm bảo tương lai sẽ không trả thù, đã không thích hợp giữ lại trong khi hai bà tử mang Tú Ngọc ra ngoài, ánh mắt lạnh lùng của Mộ Dung Thư chuyển qua nhìn về phía Thu Cúc. Thẩm trắc phi, Thẩm quý phi, thậm chí là những người trong phủ tướng quân nhằm vào nàng, nàng đều không đau lòng. Nhưng người hầu hạ bên mình, nàng luôn chân thành đối đãi, vậy mà lại bán đứng nàng, thậm chí còn tiếp tay cho Thẩm quý phi hạ độc hại nàng, khiến trái tim nàng vô cùng lạnh lẽo!– Một ngàn lượng bạc có thể mua được ngươi?Mộ Dung Thư trầm giọng đầu không nói, Thu Cúc cắn răng thấp giọng trả lời– Có một ngàn lượng bạc này, nô tì sẽ có thể chuộc nhiều người nỗ lực cả đời, làm nô tài cả đời vẫn không cách nào thoát khỏi số kiếp tôi tớ. Nàng muốn gả cho một người có chút địa vị, nhưng thân phận của nàng là một chướng ngại.– Vương phi đối xử với ngươi không tệ. Ngay cả ngươi muốn chuộc thân cũng có thể nói với vương phi, bạc cũng có thể tiết kiệm dần dần. Huống hồ trong ngày thường vương phi ban thưởng rất nhiều đâu? Sao ngươi có thể … sao có thể bán đứng vương phi? Thậm chí tiếp tay cho kẻ khác hạ độc hại vương phi? Lương tâm của ngươi bị chó ăn hết rồi à?Thanh Bình lớn tiếng chỉ Lăng là người có lòng bảo vệ chủ rất mạnh, bước lên ba bước, hai tay vung lên.– Hai cái tát này là ta thay vương phi đánh ngươi! Ngươi không xứng làm tỷ muội với chúng ta!– Thu Cúc, lương tâm của ngươi đâu chỉ bị chó ăn hết, ngươi quả thực là lòng lang dạ sói. Đừng nói vương phi có ân với chúng ta, từ lúc ngươi được cất nhắc lên đại nha hoàn, vương phi có bao giờ bạc đãi ngươi? Nếu không hề bạc đãi ngươi, sao ngươi lại có thể đi hại vương phi?Ngoài cửa, một bóng người xông vào, vừa đến cũng là lúc cho Thu Cúc hai bạt vào mắng to chính là Vân Mai, người vừa đưa muội muội Tú Ngọc ra phủ. Vừa đi đến trước cửa nàng đã nghe được lời mắng của Thanh Bình và Hồng Lăng liền lập tức không nhịn được tức Cúc bị đánh bốn bạt tai khiến khóe miệng chảy máu, đầu óc choáng váng. Đối mặt chất vấn của ba người, người luôn luôn trầm ổn như nàng bỗng nhiên cất tiếng khóc lớn.– Các ngươi có nghĩ cho ta không? Ta cũng chỉ là muốn thoát khỏi thân phận tôi tớ, không muốn hầu hạ người khác, ta sai chỗ nào chứ?Nghe vậy, Mộ Dung Thư cười lạnh. Suy nghĩ của Thu Cúc là đúng, nhưng cũng có chỗ sai. Sai chính là nàng không nên vì thế đánh mất lương tâm! Huyệt Thái Dương có chút đau đớn, nàng đưa tay xoa xoa, một câu cũng không muốn Dung Thư phất phất tay.– Nếu đã không muốn ở lại phủ Nam Dương Vương thì bán nàng cho người môi giới đi, dặn họ tìm cho nàng một nơi nương người Hồng Lăng nghe Mộ Dung Thư nói xong đều rất sửng sốt. Vốn nghĩ căn cứ vào sai lầm mà Thu Cúc phạm phải sẽ bị loạn côn đánh chết, nhưng thật không ngờ vương phi lại bỏ qua cho Thu Cúc. Có điều ba người đồng loạt đảo qua gương mặt xinh đẹp của Thu Cúc, bán cho người môi giới, có thể nghĩ, họ sẽ bán nàng ta đến chỗ nào! Dù sao người từ nô tịch rơi xuống tiện tịch có vô số, huống chi còn là một nữ tử nhan sắc hơn thế, Thu Cúc ngây người giây lát rồi ngồi sững trên đất, e rằng nàng nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới mình sẽ rơi vào hoàn cảnh hôm Dung Thư cũng lười nhìn Thu Cúc đang thất hồn lạc phách.– Hồng Lăng, Thanh Bình, hai người các ngươi xử lý đi. Bổn vương phi hơi lời, nàng đứng dậy đi về phía cửa, Vân Mai lập tức tiến lên khi Mộ Dung Thư rời khỏi nhà kề, trong mơ hồ dường như nghe được tiếng khóc đứt ruột đứt gan từ phía sau truyền nơi này, thời đại mà người không vì mình, trời tru đất diệt, đối mặt người từng ra tay độc ác với bản thân, ngay cả nàng là người mềm lòng cỡ nào, nhưng không được phép dư thừa lòng thương này gọi là tự làm ác không thể sống đi!Hai canh giờ sau có tin từ trong cung truyền đến. Sau khi hồi cung, Thẩm quý phi đã bị hoàng đế hạ chỉ, giáng làm quý nhân, đồng thời giam cầm ở cung Cảnh Đức. Nghe nói, cung Cảnh Đức không khác lãnh cung là mấy, cách cung điện hoàng đế ở xa nhất, đồng thời cũng hoang vu nhất. Thẩm quý phi sợ là thế nào cũng không nghĩ tới sẽ rơi vào tình cảnh thê thảm như hôm nay. Thế nhưng, theo như tâm tư không an phận kia của Thẩm quý phi, chỉ sợ cũng sẽ không thành thật ở cung Cảnh Đức chờ bị quên lãng, huống hồ trong bụng nàng ta còn có con nối dõi của hoàng đế nữa.– Đây đều là Thẩm quý nhân đáng nhận được. Nếu mười tháng sau sinh hoàng tử, đời này của nàng ta coi như không cần lo cơm áo. Còn nếu là công chúa, e rằng khó mà sống sót trong hậu Lăng vừa nghiêng người rót trà vừa vào cửa cung sâu như biển, hậu cung là chiến trường không khói thuốc súng. Người tận hưởng phú quý, kẻ bị ghẻ lạnh cô độc, cũng có khi sẽ rơi vào cảnh bị giam cầm nơi lãnh cung tiêu điều cả Dung Thư nâng chung trà lên, nghiêng nắp hớt nhẹ vụn trà trên mặt, cười nhạt nói– Không được nhắc lại việc đế trừng phạt Thẩm quý phi nói nặng không nặng mà nhẹ cũng không nhẹ, e đã là nhượng bộ lớn nhất. Thế nhưng, cho Thẩm quý phi một bài học như thế cũng xem như quá tốt là, không biết Thẩm Nhu, người rời khỏi phủ Nam Dương Vương quay lại phủ tể tướng, lúc này ra sao?– Người môi giới lúc trước mua Thu Cúc vừa rồi có quay lại nói là đã bán Thu Cúc cho kỹ viện Lâm gia, vừa bán vào đã bị người ta mua đêm khi bước vào nhà, tinh thần Vân Mai có vẻ không tốt, nói với Mộ Dung Thư bằng giọng trầm cầm chung trà của Mộ Dung Thư run Lăng và Thanh Bình hai mặt nhìn ra, nếu Thu Cúc không hạ độc hại vương phi thì giờ các nàng vẫn là chị em tốt. Tuy rằng Thu Cúc rơi vào kết cục hôm nay là trừng phạt đúng tội, nhưng trong lòng mọi người vẫn tránh không được dậy lên nỗi thương nữa, tin rằng vương phi cũng không đành lòng.– Ừ. Dựa vào trí tuệ của Thu Cúc, ở bất kỳ nơi nào cũng sẽ không bị thiệt lúc đó Mộ Dung Thư mang vẻ mặt thản nhiên Lăng và Thanh Bình đều cúi đầu, nàng ấy là từng bước, từng bước đi sai đường.– Nô tì còn nghe nói là Thẩm trắc phi điên Mai đè lại nặng nề trong lòng, chậm rãi lên tiếng. Nàng nghe được từ mấy gã thị vệ trước viện. Trong vòng một canh giờ tin này đã truyền khắp kinh thành.– Cái gì? Không phải khi trở về phủ tể tướng còn mạnh khỏe nguyên vẹn ư? Sao lại vô duyên vô cớ bị điên?Mộ Dung Thư cau mày trầm giọng hỏi. Rốt cuộc nội trong một, hai canh giờ ngắn ngủi này đã xảy ra chuyện gì?Vân Mai thở dài một tiếng, trả lời– Sau khi Thẩm trắc phi trở lại phủ tể tướng, bị mấy vị di nương và bọn hạ nhân trong phủ châm chọc khiêu khích đến mức chịu không nổi mới đáp lại vài câu mỉa mai. Ai dè sau đó Thẩm tể tướng hồi phủ nghe nói Thẩm trắc phi bị hưu thì mắng to rằng không biết xấu hổ. Nhất thời, mọi người ùa vào chỉ trích Thẩm trắc phi, không lâu sau, Thẩm trắc phi cất tiếng cười ngây dại, cuối cùng là phát vậy, Mộ Dung Thư nói không nên lời trong lòng là cảm giác gì, rất trầm buồn.– Chắc Vương gia đã biết phải không?– Vâng, việc này đều đã truyền khắp Mai gật đầu Dung Thư lập tức buông tách trà, đứng lên nói– Đến thư nàng bước ra khỏi Mai viên rồi mới phát hiện, mình vậy mà lại lo lắng cho Vũ Văn Mặc, sợ hắn đau lòng khi nghe tin Thẩm trắc phi bị điên. Có lẽ, hắn vì nàng làm nhiều như vậy, nàng cũng nên vì hắn làm chút gì vừa đến thư phòng đúng lúc gặp một thị vệ đang bê một cái thùng lớn.– Nô tài thỉnh an vương vệ kia thấy người mình va phải là Mộ Dung Thư thì lập tức có chút phát hoảng.– Trong thùng có gì thế?Mộ Dung Thư cũng không để ý người vừa va vào mình, mà là hơi tò mò đối với cái thùng vệ kia vội trả lời– Là Hoàng Thượng ban cho. Nghe nói là một loài cá biển bắt được ngoài khơi xa, là một loài cá ít gặp. Hoàng Thượng để lại trong cung hai con rồi lập tức sai người tặng hai con khác cho Nam Dương vậy, Mộ Dung Thư khẽ cau mày. Quan hệ của Vũ Văn Mặc và hoàng đế khi nào trở nên tốt như vậy? Nghĩ thế, nàng liền cúi đầu nhìn lại.– Vương phi phải cẩn thận. Con cá này cũng rất kì lạ, chỉ cần dùng thứ gì đó chạm vào nó, lập tức nó sẽ phồng hai má lên, y như đã chết. Nhưng chỉ một lát sau, đừng động chạm vào lại phát hiện căn bản nó không vệ kia thấy Mộ Dung Thư cúi đầu nhìn thì lập tức Dung Thư nheo mắt, vội cúi đầu nhìn kĩ hơn. Chỉ thấy trong nước có hai con cá hình thoi ước chừng hai mươi lăm xăng-ti-mét, mắt lồi, có cái mỏ há ra tựa như răng và nướu của con người. Mang nhỏ không rõ ràng, bụng màu vàng trắng, phần lưng có vân nhỏ màu trắng, thân mình bóng loáng không vảy, hơi lộ ra màu màu vàng ánh là cá nóc!Kiếp trước nàng đã gặp qua vài loại cá nóc, biết những đặc tính vừa rồi thị vệ vừa miêu tả là của cá nóc nên trong lòng mới nổi lên nghi ngờ!Hoàng đế quả nhiên không có ý tốt!Tuy rằng người xưa không biết cá nóc có độc, người ăn qua sẽ nói thịt cá nóc rất ngon, trắng mềm, nhưng có rất nhiều người vì không hiểu cách xử lý nên bị trúng kịch độc mà chết! Cũng có nghĩa là hoàng đế đã ăn qua rồi mới đưa tới cho Vũ Văn Mặc? Không … Lúc hoàng đế dùng bữa luôn có cung nhân thử đồ ăn trước!– Nô tài xin được cáo lui trước. Cái này vốn phải mang gấp tới phòng bếp. Nghe nói đêm nay Hoàng Thượng sẽ vệ kia mang theo thùng gỗ dợm bước Dung Thư vội ngăn lại– Đừng mang đi, cứ giao cho nha đầu phía sau bổn vương phi là được. Hai con cá này lát nữa bổn vương phi sẽ sai người đưa đến phòng bếp nhỏ ở Mai viên, ta sẽ tự mình xuống bếp.– vệ lập tức đồng ý. Hồng Lăng bèn nhận lấy thùng gỗ trong tay thị Dung Thư quay đầu nhẹ giọng dặn dò– Ngươi đứng chờ một lát. Con cá này để bổn vương phi xử lời, nàng tiến về phía thư này Vũ Văn Mặc đang nhắm mắt dựa vào ghế mây nghỉ ngơi, nghe có người đến gần thì lập tức tỉnh dậy. Trong mắt hắn có một tia kinh ngạc, không ngờ Mộ Dung Thư sẽ đến.– Nàng có biết Nhu nhi điên rồi không?Hắn hỏi bằng giọng khàn Dung Thư dường như không nghe được những lời này của hắn mà trực tiếp hỏi– Hoàng Thượng ban hai con cá này cho người? Hơn nữa buổi tối sẽ đến vương phủ dùng bữa ư?
doc truyen chinh phi khong bang tieu thiep